NẾU NGÀY MAI MÌNH CHIA TAY
Sẽ đơn côi khi nhìn ai đó trong tay.
Sẽ là buốt giá khi mùa đông không còn ai nắm tay.
Sẽ có những lúc buồn lặng câm khóc một mình.
Sẽ chẳng gọi tên nhau khi mình thấy nhớ.
Sẽ chẳng còn ngọt ngào trong những ly kem.
Sẽ chẳng còn ngượng ngụi khi nhìn ánh mắt ấm áp của ai đó.
Ừ có lẽ sẽ mãi là con số không…lạnh lẽo…bình thản…trống rỗng.
Sẽ là đôi mắt vô hồn,nụ cười chốm tắt sẽ là những buổi tối một mình bước về…
Em biết cách để làm người khác yêu mình ít hơn,ít hơn…thậm chí là hết yêu mình ngay bây giờ.
Nhưng chẳng bao giờ em biết cách tự làm cho bản thân mình yêu bớt đi đâu…không bao giờ.
Em sợ những lúc cô đơn không biết tự chủ…và lo lắng chẳng biết người ta yêu mình bao nhiêu?
Em từng nghĩ yêu đến khi bản thân cười là đủ. Nhưng em sợ lắm! lỡ chỉ mình em 1 mình cười thì sao?
Lỡ rằng một ngày nào đó tiếng cười của em hôm nay không phải là do anh mang lại… em sợ!!!
Lỡ xa nhau thì sao!
Sớm hay muộn rồi 2 người cũng sẽ chán nhau! Đó là quy luật.
2 trái tim đập cùng một nhịp trong thời gian quá lâu sẽ cảm thấy mệt mỏi không thể gắng gượng.
1 trong 2 hay là cả hai chúng nó sẽ tự tìm một nhịp mới vào tan vào…thế đấy!
Nên em tự dặn bản thân mình yêu ít thôi! Vì có mấy ai quay về lo lắng cho người mình từng bóp nát yêu thương bao giờ???
Nhưng làm sao để yêu ai đó ít hơn bây giờ?
Em đang cười đây. Nên cười vì tình yêu chúng ta không khác mọi người… dễ thôi đúng không?
Nếu cảm giác giữ nhau quá lâu…phải chăng đó là lúc ta cần buông tay nhau ra?
Hãy để người ấy đi nếu như người ấy muốn…chẳng có tình yêu nào mãnh liệt nồng cháy theo thời gian.
Giữ một người với trái tim không có hình bóng mình để làm gì? Phải chăng ta tiếc công sức gắn bó với nhau gần đó thời gian…
Ừ có thể lắm…nhưng…buông tay ra là điều cần phải làm…dù cho tim mình có những vết nứt rất to.
Sẽ là ngày đen tối nhất, khi ai đó quay lưng bước đi, còn mình em đứng chôn chân nơi đó.
Em ngước đôi mắt đỏ hoe nhoè lệ nhìn ngó xung quanh, tìm kiếm bóng hình ai đó quay lại…
Anh sẽ không bỏ mặc em cô đơn phải không?
Anh sẽ không bước đi 1 mình trên con đường dài phía trước… phải không?
Anh sẽ không thất hứa… phải không?
Mưa rơi rồi, mưa trong lòng em, mặn đắng và chua chát lắm… lạnh lẽo cứ bao chùm…
Hạnh phúc ngọt ngào như viên kẹo, rồi tan ra như vậy…
Em 1 mình trong căn phòng nhỏ màu hồng, với ánh đèn màu vàng
Nhưng giấc ngủ không còn bình yên… ngoài kia vẫn mưa rơi!!!!
NẾU NGÀY MAI MÌNH CHIA TAY Sẽ đơn côi khi nhìn ai đó trong tay.Sẽ là buốt giá khi mùa đông không còn ai nắm tay.Sẽ có những lúc buồn lặng câm khóc một mình.Sẽ chẳng gọi tên nhau khi mình thấy nhớ.Sẽ chẳng còn ngọt ngào trong những ly kem.Sẽ chẳng còn ngượng ngụi khi nhìn ánh mắt ấm áp của ai đó.Ừ có lẽ sẽ mãi là con số không…lạnh lẽo…bình thản…trống rỗng.Sẽ là đôi mắt vô hồn,nụ cười chốm tắt sẽ là những buổi tối một mình bước về…Em biết cách để làm người khác yêu mình ít hơn,ít hơn…thậm chí là hết yêu mình ngay bây giờ.Nhưng chẳng bao giờ em biết cách tự làm cho bản thân mình yêu bớt đi đâu…không bao giờ.Em sợ những lúc cô đơn không biết tự chủ…và lo lắng chẳng biết người ta yêu mình bao nhiêu?Em từng nghĩ yêu đến khi bản thân cười là đủ. Nhưng em sợ lắm! lỡ chỉ mình em 1 mình cười thì sao?Lỡ rằng một ngày nào đó tiếng cười của em hôm nay không phải là do anh mang lại… em sợ!!!Lỡ xa nhau thì sao!Sớm hay muộn rồi 2 người cũng sẽ chán nhau! Đó là quy luật.2 trái tim đập cùng một nhịp trong thời gian quá lâu sẽ cảm thấy mệt mỏi không thể gắng gượng.1 trong 2 hay là cả hai chúng nó sẽ tự tìm một nhịp mới vào tan vào…thế đấy!Nên em tự dặn bản thân mình yêu ít thôi! Vì có mấy ai quay về lo lắng cho người mình từng bóp nát yêu thương bao giờ???Nhưng làm sao để yêu ai đó ít hơn bây giờ?Em đang cười đây. Nên cười vì tình yêu chúng ta không khác mọi người… dễ thôi đúng không?Nếu cảm giác giữ nhau quá lâu…phải chăng đó là lúc ta cần buông tay nhau ra?Hãy để người ấy đi nếu như người ấy muốn…chẳng có tình yêu nào mãnh liệt nồng cháy theo thời gian.Giữ một người với trái tim không có hình bóng mình để làm gì? Phải chăng ta tiếc công sức gắn bó với nhau gần đó thời gian…Ừ có thể lắm…nhưng…buông tay ra là điều cần phải làm…dù cho tim mình có những vết nứt rất to.Sẽ là ngày đen tối nhất, khi ai đó quay lưng bước đi, còn mình em đứng chôn chân nơi đó.Em ngước đôi mắt đỏ hoe nhoè lệ nhìn ngó xung quanh, tìm kiếm bóng hình ai đó quay lại…Anh sẽ không bỏ mặc em cô đơn phải không?Anh sẽ không bước đi 1 mình trên con đường dài phía trước… phải không?Anh sẽ không thất hứa… phải không?Mưa rơi rồi, mưa trong lòng em, mặn đắng và chua chát lắm… lạnh lẽo cứ bao chùm…幸福甜蜜喜欢吃糖果,,然后融化这样。.孩子们独自在小房间里,粉红色,具黄色灯但不再安然入睡......还有雨!!!
正在翻譯中..