Có một nỗi nhớ, nhớ Sài Gòn không kiểu gì nguôi được.
Lúc nào cũng lâng lâng nghĩ về Sài Gòn,
nhắm mắt lại cũng nghĩ vào Sài Gòn sẽ làm những gì, ăn gì, uống gì, đi đâu...
Nhớ Sài Gòn lắm, rồi làm sao buông?
Hình như bị Nghiện Sài Gòn mất rồi.
Có một nỗi nhớ, nhớ Sài Gòn không kiểu gì nguôi được.Lúc nào cũng lâng lâng nghĩ về Sài Gòn, nhắm mắt lại cũng nghĩ vào Sài Gòn sẽ làm những gì, ăn gì, uống gì, đi đâu...Nhớ Sài Gòn lắm, rồi làm sao buông?Hình như bị Nghiện Sài Gòn mất rồi.
正在翻譯中..