Giá như Lễ chẳng bao giờ phải hoài nghi về câu chuyện cổ tích, hoàng tử lấy vợ,công chúa lấy chồng, sẽ chỉ có những đứa trẻ thôi, dắt tay nhau qua cánh đồng cỏ nội .Giá như chúng ta hiểu nhiều hơn những điều chúng ta biết, rằng mọi dòng sông đều đổ về một biển nhưng không phải sông nào cũng sâu, cạn như nhau . Và Hoa ơi ! Giá mà Lễ có thể biến mọi cảm xúc thành lời, giá mà Lễ có thể gửi những yêu thương vào gió .Giá như thương yêu không bao giờ phải là ngọn cỏ để vô tình bị dẫm nát dưới chân qua. Giá như thế gian chỉ có một ngôi nhà, để chúng ta có chung ô cửa sổ, chung cửa đi, và chung một mái nhà . Giá như mà Hoa biết, có những điều giản đơn chẳng thể nói thành lời .Giá như mà Lễ chẳng bao giờ phải ngần ngại mỗi khi nhìn sâu vào đôi mắt ấy, không phải đắn đo điều gì đó vô tình. Giá như Lễ hiểu được điều giản đơn sau những tiếng thở dài, sau ánh mắt, nụ cười, sau cái nhìn xa xôi, sau những nét trầm tư trên gương mặt của Hoa