Vậy là cũng sắp đc 1 năm híp của e xa nhà rồi. Nhớ nhiều , biết híp của e về miền đất xa xôi ấy cũng k đến nỗi nào. Nhưng sao e vẫn thấy cay cay. Ở nơi đấy Híp của e có thật sự hạnh phúc k?4 lần đau của mẹ được 4 con vịt chúng mình. K biết là hạnh phúc hay thiệt thòi. Chúng mình sinh ra trong ngèo khổ. Có lẽ vì thế lên híp của e chọn cuộc sống đó. Lấy Ck phải theo Ck . Ở miền đất xa xôi ấy híp nhớ giữ gìn sức khỏe ,giờ có nhớ có thương thì cũng chỉ là line thôi. K thể chèo lên xe mà phi đến vs nhau dc.
A rể thân mến của e. Có những lúc cuộc sống có khó khăn,vất vả. Híp của e sẽ trở nên bé nhỏ trong anh. Nhưng e xin a. Thời khắc đó dù chỉ 1s thôi ,a hãy nghĩ rằng đó là 1 phần cuộc sống rất lớn của gia đình em. Khi c đã chọn a là người dìu chị đến hết chặng đường còn lại. A hãy yêu thương híp của e thật nhiều a nhé.
Trong 4 đứa. Chẳng phải nói thì ai cũng biết e là đứa ngây ngô nhất. Nên tất cả tình yêu thương ,cái đùm - cái bọc e dc nhận.mà lẽ ra út phải dc nhận nhiều hơn. E hạnh phúc vì điều đó. Vì dc làm e của chị. Những lỗi lầm được tha thứ- dc sẻ chia- dc giúp đỡ.
Nge tin dữ thật sự e đã khuỵu xuống- quả tim của e lúc đó như tranh nhau đập vậy đó. Mẹ khóc. Cả ngố khóc. Út khóc. Mà sao e thì k thể nặn ra giọt nc nào. Híp ơi - e k khóc k phải vì e k thương Híp đâu. Híp biết thừa. Híp nhỉ.
Ở nơi xa xôi híp phải tự chăm sóc mình nhé. K phải như lúc ở nhà còn có mẹ có chúng e đâu. Luôn luôn cầu chúc cho cuộc sống của híp dc bình an. Hạnh phúc. Cảm ơn cuộc đời dc 1 lần làm e của chị. Còi yêu Híp.