Em muốn biết tim anh bao lớn
Rộng bao nhiêu và sâu đến chừng nào?
Em muốn biết tình vơi đầy anh hỡi!
Sao lúc gần lúc lại quá xa xôi
Anh cho em cái cảm giác chia phôi
Cô đơn lắm khi mặt không nhìn mặt
Thấy hình nghe tiếng mà xa xa thật
Anh nhìn em mà lại chẳng nhìn em
Một nụ cười sao lại thấy lạ thêm
Bởi nó chẳng ấm nồng như hôm ấy
Như cái hôm mà chúng ta cùng thấy
Cả hai người đang lén lén nhìn nhau
Ánh mắt kia làm tim thật xuyến xao
Và em biết anh cũng cùng cảm xúc
Anh hay chăng em vỡ òa hạnh phúc
Khi đôi lòng hòa quyện một mùi hoa
Ngồi cạnh em anh kể chuyện nhà
Kể về mẹ người mà anh yêu kính
Kể về chuyện tình yêu chưa đủ chín
Để bây giờ anh phải chịu lẻ loi
Anh kể về bao chuyện rất xa xôi
Có người bạn giống...giống anh nhiều lắm
Em xinh xinh em tươi tắn
Anh muốn làm mai cho người rất giống mình
Em thẹn thùng chỉ biết lặng thinh
Người bạn ấy là ai không biết nữa
Nếu rất giống anh như lời anh hứa
Thì thôi rồi em phải chịu mình anh
Bởi tình anh sao quá chông chênh
Khi ấm áp khi lạnh lùng đến lạ
Muốn hiểu anh sao mà khó quá
Làm thế nào em hiểu được cái người rất giống anh
Ôi tình yêu thật quá mong manh
Như cánh hoa thiên lí anh, em cùng thích
Dưới cơn mưa đêm từng cơn rã rít
Thiên lí úa tàn... sao hương mãi bay xa