Lại nói đến vụ nhận ra Lâm Thù.
Cái này thì hẳn tác giả Hải Yến chịu ảnh hưởng vô cùng nặng bởi cái gọi là "giác quan thứ 6" của phụ nữ. Sự mẫn cảm của phái nữ là vô biên, những anh chàng như Cảnh Diễm, Mông Chí, thậm chí đến cả thông minh như Hạ Giang, Dự vương cũng chỉ có nước khóc thét không thể so bì được
Lần 1: Thái hoàng thái hậu nhận ra Lâm Thù: Ngay từ lần đầu tiên gặp, không cần bất kỳ thông tin manh mối gì, không cần bất kỳ lý do nào, thái nãi nãi ngay lập tức nhận ra người kia chính là Tiểu Thù. (*Thái nãi nãi vô địch*)
Lần 2: Quận chúa Nghê Hoàng: Mặc dù nghi ngờ nhưng Quận chúa phải sau vài 3 lần từ dò hỏi xa xôi đến hỏi trực tiếp, những manh mối nàng có được không thể hoàn toàn khẳng định chỉ có thể suy đoán, nhưng tóm lại là nàng vẫn đoán ra (Quận chúa đệ nhị cao thủ)
Lần 3: Tĩnh phi nương nương: Lần này thì là do có bằng chứng cụ thể (ở đây là quyển sách Tường địa ký) sau đó cộng thêm những việc mà Tô tiên sinh làm cho Cảnh Diễm đã khiến bà nhanh chóng nắm bắt được sự thật. (Tĩnh phi là đệ tam cao thủ)
Lần 4: Cảnh Diễm - thôi, Cảnh Diễm rớt top 3 rồi. Trong vụ này nếu tính ngôi vị Hậu - phi - tần thì Diễm bị hạ xuống hàng cung nữ rồ