Sáng đi học thấy nắng ấm chủ quan mặc phong phanh, đến lúc về mưa gió tái tê. Cô bạn Trung Quốc tự nhiên đưa cho cái khăn bảo là đeo vào đi, tao có áo ấm rồi, mày đang ốm mà. Tự nhiên cảm động thế. Mà lại thấy lo và đề phòng ngay lập tức. Chẳng phải cái chuyện vì bạn ấy người Trung Quốc, chỉ là cái chuyện bạn bè và niềm tin.
Không biết nên tin vào cái gì nữa, có những người tưởng như chị em, chuyện gì cũng đã từng chia sẻ thì cũng đã từng làm mình "thật bất ngờ". Thậm chí còn đòi "chia sẻ" những thứ của riêng.
Ai tốt, ai xấu, ai yêu, ai thù? Chả ai tốt, mà cũng chả ai xấu cả, chỉ là yêu hay thù thôi. Buồn quá.