Nhớ lắm, mỗi đêm nhớ anh nó vẫn leo lên nóc nhà nơi tình yêu của hai đứa bắt đầu. Ừ, thì lần này cũng vậy. Nó cố gắng lấy chút sức lực còn lại để lê lên cái thiên đường ấy. Mọi thứ dần dần nhạt nhòa trong hai hàng nước mắt, nó sắp không thở được nữa rồi. Nhưng nó cần anh, nó không thể ra đi khi không anh bên cạnh dù chỉ là kí ức thôi. Chút nữa… chút nữa thôi nó có thể ở bên anh mãi rồi.