E đã khóc, từng đêm nhớ a thật nhiều
E đã cố để không phải nghĩ đến a
Mà sao e vẫn không thể nào gạt đi trong tâm trí,
hình bóng a, tiếng nói a, nụ cười của a
E vẫn biết giờ a đã quên thật rồi,
nhưng vẫn cứ chẳng quên quá khứ có a
Vì khi yêu đã yêu quá nhiều, để hôm nay không thể nào quên a, e vẫn cứ nhớ a mỗi ngày
Thà rằng khi xưa không biết nhau có lẽ sẽ tốt hơn bây giờ
Người ơi biết không e từng đêm, nằm nhớ a tuôn trào nước mắt
Hỏi thật a bao giờ khóc không, có lẽ chỉ mỗi e khóc thầm
Vì khi khóc giống như là e, a mới bết e đau thế nào...
E vẫn thế, mình e với e đi về
Đêm vẫn thế, cùng e với nỗi nhớ a
Từ khi a ra đi vội vàng, thì tim e băng gía, hoài chẳng tan, vì a tin e đã
E đã khóc, phần đêm nhớ một thật nhiềuE đã cố tiếng không phải nghĩ đến mộtMà sao e vẫn không mùa nào gạt đi trong tâm trí,chuyển bóng một, đảm hiện một, nụ cười của mộtE vẫn biết giờ một đã quên thật rồi,nhưng vẫn cứ chẳng quên quá khứ có mộtVì khi yêu đã yêu quá nhiều, tiếng hôm nay không mùa nào quên một, e vẫn cứ nhớ một mỗi ngàyThà rằng khi xưa không biết nội có lẽ sẽ tốt hơn bây giờNgười ơi biết không e phần đêm, nằm nhớ một tuôn trào nước mắtHỏi thật một bao giờ khóc không, có lẽ chỉ mỗi e khóc thầmVì khi khóc giống như là e, một mới bết e đau thế nào...E vẫn thế, mình e với e đi vềĐêm vẫn thế, cùng e với nỗi nhớ mộtTừ khi một ra đi vội vàng, thì tim e băng gía, hoài chẳng tan, vì một e tin đã
正在翻譯中..
