Duyên tự sinh ắt duyên tự diệt . Em yêu anh đến quên tất cả đau khổ là do em nợ anh . Quyết cắt đứt nợ , rũ bỏ duyên . Biết đâu chúng ta gặp nhau chỉ để minh chứng cho chữ duyên trong trần thế và trả hết nợ của gian truân kiếp này . Vậy duyên đến rồi đi , nợ hết rồi tan .
Hà cớ chi em phải oằn lòng dốc tấm chân tình khi anh dốc hết tình cho lần yêu đay nghiến sau cuối.
Sắc tức thị không , không tức thị sắc . Có có không không , không không có có . Có rồi mất, mất rồi lại có . Quy luật công bằng em tin là như thế .