Nhiều khi mình hành động thật ích kỉ và tham lam. Bây giờ ngồi nghĩ lại thật buồn cười. Công nhận lòng tham lam và sự ích kỉ của đàn bà vô đáy. Không có sự giới hạn. Và không có biên giới để dừng. Đàn bà thật nhỏ nhen. Bon chen để đạt được những gì mình thích và muốn. Haha. Thật nực cười. Bây giờ có phải là mình cũng là người đang bước vào con đường đó chỉ vì 1 chút tình cảm mờ mờ ảo ảo. Mình có cảm giác buồn mỗi khi ông không ở bên cạnh mình. Có cảm giác đau khi ông nhắc đến 1 người phụ nữ khác. Rất nhiều cảm giác vui buồn giận hờn khác nữa khiến cho chính bản thân mình đang từng bước từng bước thay đổi. Có phải là mình tự đánh mất chính mình chỉ vì ông ấy không? Lúc chưa biết ông mình không biết thế nào là gen tuông. Nhưng bây giờ thì mình đã hiểu. Cái cảm giác khó chịu đến điên người. Lúc đó như có 1 cơn nóng ập vào người và có thể làm cho những gì vướng víu xung quanh tan tành như mây khói. Cái cảm giác đó thật vui nhưng cũng rất giận dữ. Phải nói ông là 1 người tuyệt vời.
------------