Phải chăng ta đã quá ngược đãi bản thân?
Hơn 1 lần mình đã tự trách móc bản thân vô dụng, bất tài, ngu ngốc kém cỏi. Hên xui do trời cũng đổ thừa tại bản thân. Hơn nhiều lần hành hạ bản thân ép mình làm cho bằng được những tham vọng ích kỉ của mình. Luôn chú ý đến thái độ của những người khác và ép mình làm vừa lòng họ. Hay là luôn chân thành với những người coi mình là thú lạ:)). Còn mình tổn thương, tủi thân như thế nào thì cũng mặc kệ và vẫn cười như thể KO SAO, MẠNH MẼ LẮM. Chẳng có ai nghe và thấu hiểu, cuối cùng cũng chĩ có bản thân ở lại bên cạnh và an ủi, động viên mình.
Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng đúng như ý nguyện của mình. Không phải lúc nào khiêm tốn cũng tốt, không phải chỉ chân thành là đủ và không chỉ cố gắng thì chắc chắn sẽ được công nhận. Một khi cánh cửa đóng sập trước mặt, tất cả mọi thứ trong bạn cũng sụp đổ theo cánh cửa ấy. Và tất nhiên mình lại tự trách móc bản thân. Mình đã mù quáng đặt niềm tin vào người mà không 1 lần mình tin vào chính mình. Cuộc sống đã trải qua những điều như vậy trong 1 năm qua.
Hơn 1 lần bản thân luôn trả lời mình chỉ cần kiên nhẫn và nhẫn nại, rồi sẽ hái được quả. Hơn nhiều lần nó luôn an ủi chỉ cần cố gắng thì nhất định sẽ không hối hận.
Lãng phí nước mắt thế là quá đủ.
Cứng đầu như vậy là quá đủ.
Đã đến lúc cần phải thưởng cho bản thân rồi.
it's just a bad day, not bad life.