Tạm biệt nhau tại quán café, mỗi người đi một ngả, lòng không vui không buồn, hồi ức chẳng vì thế mà xấu đi hay đẹp lên, nó vẫn in sâu vào tâm thức của tôi như thế. Về nhà, bật máy tính online. Anh tình cũ nhảy vào ô chát hỏi “Lấy chồng rồi, có khi nào em nhớ tới anh không?”, tôi gõ lại từng chữ rành rọt “Chưa bao giờ em quên anh!”. Tình cũ gửi icon mỉm cười… và tôi hiểu, anh chưa bao giờ là người hiểu tôi cả…Bởi vì anh biết không? “Chính vì em đã rất nhớ anh, nên thực sự em đã quên anh mất rồi” …