Lúc nào cũng nhớ nhung cái người ở nơi phương xa, vừa lo lắng bất an lại vừa hồi hộp đếm từng ngày để gặp mặt.
Ngồi cười như thằng hâm khi đọc tin nhắn đến của họ, có những lúc không nỡ tắt máy nên có những hôm nói chuyện đến sáng rồi lại đi làm luôn.
Nhiều khi đang nói dở một câu chuyện vui vẻ lắm thì bất chợt họ lại bận việc gì đó không trả lời lại cảm thấy bồn chồn bất an, lại ngồi tưởng tượng lo sợ họ bị sao đó rồi cuống cuồng nhắn tin dồn dập hỏi có sao không, bị gì không hay có gì phải nói anh biết nhé. Cứ được khoảng vài giây đồng hồ trôi qua tâm can lại càng nóng lên như phát điên, còn có những lúc rơm rớm nước mắt vì lo sợ nữa chứ.
Rồi có những hôm họ đi chơi với bạn bè, trong đầu lại suy nghĩ linh tinh nào là có gặp thằng nào không, hay nghĩ điên điên là đi ngoại tình rồi xong lại rối rít nhắn tin hỏi đang làm gì, ở đâu các kiểu. Những lúc bản thân bận cũng cố giành vài phút nói nốt câu chuyện rồi thông báo rằng làm này làm kia, đi đây đi đó để họ đỡ phải lo lắng, khi rảnh rang được vài phút lập tức nhắn ngay 1 tin đầy yêu thương kèm vài icon nụ hôn trái tim đỏ chỉ để nhận được cái dòng chữ HaHa xong được thêm vài dòng an ủi cố gắng.
Nhiều lúc nhìn những cặp đôi khác cũng ganh tị lắm, kiểu ôm hôn rồi đủ trò thật hạnh phúc, còn mình thỉnh thoảng ngồi nhâm nhi cafe một mình với cái suy nghĩ đơn giản là MÌNH KHÔNG ĐƯỢC LÀM GÌ CÓ LỖI TRONG THỜI GIAN CHỜ CÔ ẤY VỀ. Rồi ngày lại ngày, giây qua phút trôi giờ đưa đẩy trong cái cuộc sống hối hả thì lại về căn phòng cũ, ngồi ôm cái lap cái điện thoại kéo kéo những dòng tin nhắn cũ đọc lại để tự cảm thấy vui vẻ, rồi vẽ cái nỗi nhớ ấy thành hình ảnh có hơi ấm cô ấy kề bên.
Cũng không biết rằng liệu ngày nào đó có thể là ngày tồi tệ nhất là chấm dứt mọi thứ trước khi cô ấy về hay không, nhưng mà kệ thôi, dù không bên nhau nhưng vẫn luôn tin tưởng, lo lắng, bất an vì sự trẻ con rồi là thân con gái đi đường các thứ, ngày nào cũng phải bài ca dặn dò nhưng không biết có thấm vào đầu hay không nhưng cứ phải nhét vô đầu cái đứa trẻ ấy thì mới an tâm làm mọi thứ.
Yêu xa mà, Tin Tưởng và Chờ Đợi cái ngày mà hai đứa lẳng lặng nhìn và cười từ từ bước tới ôm nhau thật chặt trong hạnh phúc mà thôi.
Lúc nào cũng nhớ nhung cái người ở nơi phương xa, vừa lo lắng bất an lại vừa hồi hộp đếm từng ngày để gặp mặt.Ngồi cười như thằng hâm khi đọc tin nhắn đến của họ, có những lúc không nỡ tắt máy nên có những hôm nói chuyện đến sáng rồi lại đi làm luôn.Nhiều khi đang nói dở một câu chuyện vui vẻ lắm thì bất chợt họ lại bận việc gì đó không trả lời lại cảm thấy bồn chồn bất an, lại ngồi tưởng tượng lo sợ họ bị sao đó rồi cuống cuồng nhắn tin dồn dập hỏi có sao không, bị gì không hay có gì phải nói anh biết nhé. Cứ được khoảng vài giây đồng hồ trôi qua tâm can lại càng nóng lên như phát điên, còn có những lúc rơm rớm nước mắt vì lo sợ nữa chứ. Rồi có những hôm họ đi chơi với bạn bè, trong đầu lại suy nghĩ linh tinh nào là có gặp thằng nào không, hay nghĩ điên điên là đi ngoại tình rồi xong lại rối rít nhắn tin hỏi đang làm gì, ở đâu các kiểu. Những lúc bản thân bận cũng cố giành vài phút nói nốt câu chuyện rồi thông báo rằng làm này làm kia, đi đây đi đó để họ đỡ phải lo lắng, khi rảnh rang được vài phút lập tức nhắn ngay 1 tin đầy yêu thương kèm vài icon nụ hôn trái tim đỏ chỉ để nhận được cái dòng chữ HaHa xong được thêm vài dòng an ủi cố gắng.Nhiều lúc nhìn những cặp đôi khác cũng ganh tị lắm, kiểu ôm hôn rồi đủ trò thật hạnh phúc, còn mình thỉnh thoảng ngồi nhâm nhi cafe một mình với cái suy nghĩ đơn giản là MÌNH KHÔNG ĐƯỢC LÀM GÌ CÓ LỖI TRONG THỜI GIAN CHỜ CÔ ẤY VỀ. Rồi ngày lại ngày, giây qua phút trôi giờ đưa đẩy trong cái cuộc sống hối hả thì lại về căn phòng cũ, ngồi ôm cái lap cái điện thoại kéo kéo những dòng tin nhắn cũ đọc lại để tự cảm thấy vui vẻ, rồi vẽ cái nỗi nhớ ấy thành hình ảnh có hơi ấm cô ấy kề bên.Cũng không biết rằng liệu ngày nào đó có thể là ngày tồi tệ nhất là chấm dứt mọi thứ trước khi cô ấy về hay không, nhưng mà kệ thôi, dù không bên nhau nhưng vẫn luôn tin tưởng, lo lắng, bất an vì sự trẻ con rồi là thân con gái đi đường các thứ, ngày nào cũng phải bài ca dặn dò nhưng không biết có thấm vào đầu hay không nhưng cứ phải nhét vô đầu cái đứa trẻ ấy thì mới an tâm làm mọi thứ.Yêu xa mà, Tin Tưởng và Chờ Đợi cái ngày mà hai đứa lẳng lặng nhìn và cười từ từ bước tới ôm nhau thật chặt trong hạnh phúc mà thôi.
正在翻譯中..