Vịnh cái quạt
Một lỗ sâu sâu mấy cũng vừa
Duyên em dính dáng tự ngàn xưa
Vàng ra ba góc da còn thiếu
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa
Mát mặt anh hùng khi tắt gió
Che đầu quân tử lúc sa mưa
Nâng niu ướm hỏi người trong trướng
Phì phạch trong lòng đã sướng chưa ?