14/6 kiss day
.#gửi Đéo Đùa Đâu Đanhđáđấy Bước Lạc
."...Hạnh phúc nào rồi cũng tàn. Phù phiếm, xa hoa nào rồi cũng tan. Tình yêu nào rồi cũng nguội lạnh. Và cảm xúc nào rồi cũng chai sạn. Có chăng một thứ hư vô nào đó là vĩnh cửu?
Cuộc sống luôn chật vật giữa yêu và buông bởi có yêu thì mới có buông rồi thì có buông mới biết mình có yêu. Yêu và buông cứ như hai sợi dây vô hình đan vào nhau, thắt lại tạo một mớ bòong boong để con người ta ngụp lặn trong đó không biết lối ra. Yêu một người đã khó, học cách buông tay một người lại càng khó hơn. Yêu thì luôn muốn nhớ, buông lại luôn muốn quên – nhưng khốn nạn là lại càng nhớ. Yêu - ừ thì hạnh phúc, buông thì lại đau và nhiều lúc buông tay ai đó cũng là hạnh phúc – thứ hạnh phúc có được trong những nỗi đau.
Khi chấp nhận buông tay một ai đó cũng chính là lúc ta tự khắc thêm vào tim một vết thương. Và cứ thế yêu rồi buông là ta lại khắc thêm 1,2,3,...nhìu vết thương. Rồi thì cũng đến lúc nhìu vết thương ấy hóa nhiều vết sẹo. Để một khi chạm vào chúng bạn không còn thấy đau nữa mà thấy thương cảm cho ta – của những ngày dằn vặt trong triền miên nỗi đau, của những ngày nước mắt hòa tan vào nỗi nhớ, và của những ngày ký ức dày xéo tâm hồn...."
14/6 kiss day.#gửi Đéo Đùa Đâu Đanhđáđấy Bước Lạc."...Hạnh phúc nào rồi cũng tàn. Phù phiếm, xa hoa nào rồi cũng tan. Tình yêu nào rồi cũng nguội lạnh. Và cảm xúc nào rồi cũng chai sạn. Có chăng một thứ hư vô nào đó là vĩnh cửu?Cuộc sống luôn chật vật giữa yêu và buông bởi có yêu thì mới có buông rồi thì có buông mới biết mình có yêu. Yêu và buông cứ như hai sợi dây vô hình đan vào nhau, thắt lại tạo một mớ bòong boong để con người ta ngụp lặn trong đó không biết lối ra. Yêu một người đã khó, học cách buông tay một người lại càng khó hơn. Yêu thì luôn muốn nhớ, buông lại luôn muốn quên – nhưng khốn nạn là lại càng nhớ. Yêu - ừ thì hạnh phúc, buông thì lại đau và nhiều lúc buông tay ai đó cũng là hạnh phúc – thứ hạnh phúc có được trong những nỗi đau.Khi chấp nhận buông tay một ai đó cũng chính là lúc ta tự khắc thêm vào tim một vết thương. Và cứ thế yêu rồi buông là ta lại khắc thêm 1,2,3,...nhìu vết thương. Rồi thì cũng đến lúc nhìu vết thương ấy hóa nhiều vết sẹo. Để một khi chạm vào chúng bạn không còn thấy đau nữa mà thấy thương cảm cho ta – của những ngày dằn vặt trong triền miên nỗi đau, của những ngày nước mắt hòa tan vào nỗi nhớ, và của những ngày ký ức dày xéo tâm hồn...."
正在翻譯中..