E sẽ cố tình viết thật dài....và từ nay e sẽ không còn là Em mà a từng quen nữa.!
Anh à, cái suy nghĩ của em bây giờ nó vô cùng phức tạp. . E nói anh nghe này. Nếu a hiểu có 1 cô gái nào đo sáng sớm đi giữa thời tiết 4°C vừa mưa vừa gió đến tìm anh. Chỉ muốn làm cho a cười. có 1 cô gái nào đó tối trời về thời tiết 2-3° đang lang thang ngoài trời tìm 1 chiếc chăn bông ấm. Rồi phải giắt bộ xe về vì gió to quá ko thể nào bước nổi. Nhưng a biết ko lúc ấy e dù ko thở đc e vẫn lẩm bẩm rằng "đây chỉ là thử thách thôi mà. Mình nhất định vì anh ấy. Đi đc ngược gió. Đi bộ cũng đi. Ko thể dừng lại đc.. và vậy đó. E đã bước từng bước qua những khó khăn như thế đó. 1 cô gái nào đó thức đêm hôm học nấu 1 món ăn thật ngon để dành tới 1 ngày sẽ trổ tài nấu cho a ăn. Chuẩn bị ngày sinh nhật từ 2 tháng trước. E thích thấy a cười. Muốn mang lại cảm giác đc yêu thuơng và hp cho anh. Muốn a luôn có cảm giác mk là ng đặc biệt nhất giữa 8 tỷ ng..Bây h nghĩ lại e thật ngốc phải không anh?. E biết mà. E biết bản thân e là ai. E đang ở vị trí nào để viết lên những dòng này. E ko còn quá trẻ để giận hờn vu vơ. Nhưng e ko quá thừa ngây thơ để cứ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Tất cả những gì e đã từng chịu. A thấu hiểu hết mà...A như 1 vị bảo bối dắt tay e đứng dậy. Đưa e tập từng bước đi. Dạy e đứng vững hơn ở cái xã hội này. chính anh chỉ cho e cách nhìn nhận vê cs này hoàn toàn khác.Và rồi lại chính anh thả tay em để e ngã 1 lần đau hơn khi anh mới gặp em. Có lẽ rằng. Không phải lỗi tại anh mà do em đã đặt hy vọng quá nhiều. Là e đã tin quá nhiều. Là e đã luôn khẳng định rằng đánh chết e . Thì e vẫn ko tin a lại 1 dạ 2 lòng. Là e ngày đêm tâm trí chỉ dành cho 1 ng. Là do e. Đến từng vật dụng. Từ chiếc gối. Từ con tôm từ trag giấy từ áo từ quần từ tất cả mọi thứ liên quan tới cs của e đều gắn 2 chữ #Dươngdương. Nên bây giờ đây e biết. Tự e đã đánh mất giá trị của mình. Tự e đã ngộ nhận. Và chính sự ngộ nhận ấy đã để anh có thể thờ ơ bước đi ko cần nhìn lại. Em chỉ là 1 hành khách đi trên chuyến xe bys mà e đã ngủ quên bao lâu nay.. e quên cả bến đỗ của mình. E đã yêu anh quá nhiều để giờ đây. Người nặng tình cảm như em này. Đang ấm ức vô cùng. Nói chuyện với em mà kêu tên người khác. Và e cũng giả vờ ngu si. E cũng đã quên. Nhưng bên e nhưng trái tim a luôn hướng về ai. Thì ngay từ ban đầu tại sao lại nói yêu em làm gì. E đã làm gì sai? E có bao h để anh thất vọng về em? Hay vì thân phận e ko bằng ai. Quá khứ ko ra sao để ng ta có thể tùy tiện cầm dao đâm vào trái tim này. Con người này. Chỉ cần 1 ai đó đối với em tốt 1 thì e sẽ báo đáp lại 10. E ko phải loại lăng nhăng. Yêu 1 lúc 5 -3 thằng. Anh thừa biết điều đó mà. E ko phủ định a yêu e là duy nhất. Nhưng yêu em nhưng a luôn nhớ về ai.? Nếu h e nói thời gian qua e đag bên a nhưng trong lòng em còn nhớ nyc. Thì a sẽ thế nào? E sẽ ko bao h làm như v. Vì e sợ a buồn. E sợ a thất vọng. E sợ e nv.. a sẽ mất hết niềm tin vào cuộc sống này. E ko bao h muốn để cho a tổn thuơng như e bây h. giờ đây. Chấp nhận là điều em phải học. Dù em biết em sẽ còn khóc như hôm nay rất rất nhiều lần.. e sẽ đang còn đang đi trên đườg mà tự nhiên ngoảnh đầu lại nhìn. E sẽ còn vừa ăn cơm vừa lau vội nc mắt. E sẽ còn ôm những tấm ảnh mỗi đêm. E sẽ còn ngồi nc với con tôm mỗi hôm. Và e sẽ còn nhớ về anh mãi mãi.. e nói chia tay thì quá dễ nhưng anh lại không chấp nhận lại là làm quá khó đối với em. Hôm nay e viết những này. Ko phải thây hay. lấy đó mà khoe. Mà là đứa con gái luôn tự cô lập bản thân như e. Ko có 1 đưa bạn thân để e tâm sự hết những điều này.. nếu vô tình đọc đc những tâm sự này. Xin anh hãy mạnh dạn quay về bên người ấy. Có lẽ như vậy. E mới có thể nhẹ nhàng buông tay anh. Chị ấy là 1 ng rất tốt. E tin vào sự lựa chọn của a.