Gì ơi Từ ngày con lại được về làm con của bố mẹ. Cho con lại 1 bầu trời.. lại cho con tất cả. Cho đến ngày hôm nay con mới biết bao điều vất vả mà bme chịu đựng . Bao cái nhọc nhằn thêm bao nỗi ưu phiền mà do con mang lại. Con xin lỗi vì tất cả .. nắng mưa bố mẹ con đều không quản. Chưa bao h than với con rằng " mệt thế" còn con thì chưa ra đến ruộng đã sị mặt ra. Đã kêu ầm lên " sao con khổ thế này?" . Nghĩ lại mắc cười con quá. mưa gió đi cấy hộ mẹ. Bố thì dưới ruộng con gái vẩn còn trên bờ trú mưa. Ol facebook. ( đấy là tại bố bảo mưa cứ đứng đấy thôi.?). Xong rồi ăn thì cứ cái kiểu 3 chị em chờ lâu quá ăn trước. Bố mẹ bảo bố mẹ về ăn sau. Sao giờ nghĩ lại con thương bme thế. Sao mà chả nghĩ bố mẹ vừa đói còn vừa mệt chứ... nhưng giờ Con vẫn ngang. Vẫn đi làm.. nhưng vì. Con thương bố mẹ. Đấy thôi. Con muốn về lắm. Về nhà để giúp bố mẹ những lúc vất vả. Chứ chưa thiết tha gì chồng con nữa đâu...