Có những khi em để anh một mình, để anh trong cái góc nào đó với những nỗi đau đến chẳng thở được không thèm hỏi đến, có những lúc em giận lắm mặc cho anh có làm gì em cũng chẳng thèm bận tâm đến anh. Nhưng rồi, em bảo rằng em chỉ muốn anh trưởng thành hơn, muốn anh hiểu và đừng trẻ con vậy nữa. Anh vẫn thế, dù có buồn, có đau lòng anh vẫn cố chấp yêu em, dành cho em một tình yêu như thế, chẳng hiểu vì sao nữa, có những điều anh lặng im vì anh sợ nói ra anh sẽ mất đi em, mất đi người anh thương nhất. Chỉ biết giấu đi nỗi đau đó, ôm lấy nó một mình và tin rằng em vẫn luôn ở đó, bên cạnh anh. Anh ngốc quá nhỉ.
Bởi vì thương em, nên anh ngốc vậy có sao không?
Xem thêm: Yêu xa là nhớ đến đau lòng, là nghe giọng thôi cũng có thể bật khóc... | Guu.VN http://guu.vn/permalink/0cE4HScKC5gFl.html#ixzz3ttrAL33Q
Follow us: guu.vn on Facebook