Nếu phải lựa chọn giữa cuộc sống sang giàu và cuộc sống bình thường, tôi nguyện chung sống với người tôi yêu.
Có thể tôi từ bỏ 1 gia đình nhà chồng lí tưởng với cuộc sống sung túc về mọi mặt với những cuối tuần đi nhà hàng sang trọng,ở nhà lầu, ngồi xe hơi ...với ng khác đó là sự ngốc nghếch nhưng với tôi nó chẳng thể hiện lên điều gì. Những thứ đó với tôi thật hoang phí
Có thể tôi đã chọn gia đình nhà ck có 1 cuộc sống thật bình lặng,hoặc bên trong ngôi nhà vẫn tồn tại những lo toan về cuộc sống,chẳng có nhà cao cửa rộng chẳng có những bữa ăn cao cấp ...đối với ng khác lại là 1 sự ngốc nghếch nhưng với tôi đó là thứ cs tôi muốn: cứ bình thường là được và nó k còn là sự chọn lựa nữa đó là duyên phận mà thôi.Quan trọng hơn cả là ng con trai của gia đình ấy là ng tôi lấy làm ck.
Tôi chỉ muốn nói kết quả cuối cùng chưa hẳn đã nói hết được tất cả,vậy nên mới chỉ bắt đầu đừng vội đưa ra kết luận. Giàu sang hay nghèo khó quyết định ở nỗ lực của bản thân chứ k ai mang đến cả.Gia đình ck giàu k có nghiã tôi cũng vậy, ck tôi cũng vậy.
Ng yêu t có rất nhiều nhưng ng tôi yêu chỉ có một.Thế nào gọi là yêu? Chỉ biết rằng sau tất cả tôi vẫn trở về bên ng ấy.
Và quan trọng hơn tất cả nữa là Người ấy ở đâu? Tôi đã từ bỏ giàu sang,cái thứ tôi cực ghét đó là lãng phí ấy để đi tìm 1 cuộc sống hợp với tôi hơn,có ng tôi thực sự yêu thực sự muốn lấy làm ck mà sao k thấy.
Kết luận là tôi lại trở về cái thời FA cmnr. Là tự muốn thế thôi.tự dưng thấy mệt mỏi.Tự dưng muốn yêu bản thân hơn là đi yêu ng khác. Chẳng được gì chỉ thấy đau đầu hơn.