Tháng ấy, anh dồn hết tiền cho chị sang Bỉ giao lưu quốc tế với bạn bè năm châu. Anh ở lại Việt Nam, ăn rau cũng khen ngon, ăn mì tôm trừ bữa cũng cam lòng. Chỉ cần nhìn thấy chị cười là anh biết mình vui.
Chị sang Bỉ 60 ngày, tiếp thu tinh hoa chẳng biết nhiều tới đâu nhưng lúc về lại thay lòng đổi dạ. Người đàn ông miền Nam từ đâu ra bỗng dưng đứng trước mặt anh, lấy tư cách người đến sau rồi bắt cô chọn một trong hai người.
Đến chết, anh cũng không dám tin cô chạy về phía ấy. Anh lẻ loi độc bước. Bao nhiêu hy sinh bỗng hóa thành tro rồi bay theo gió. Thì ra, cuộc tình cũng chỉ là một cuộc chơi, cuộc chơi mà anh nhớ suốt đời.
Tuần qua, báo Nhật đưa tin, một cô bé 9 tuổi trở thành nạn nhân xấu số trong vụ hiếp dâm tàn ác. Cô bé đã chết sau cơn đau giày xéo trên thân thể còn chưa kịp lớn.
Trước đây, mỗi lần cô bé hỏi mẹ: “Mẹ yêu, mẹ có thể giúp con tìm ra đáp số của bài toán này chứ?”, “Mẹ ơi, chiếc váy này con không thể tự cài khuy”... và rồi mẹ cô bé luôn càu nhàu: “Con thật ỷ lại, hãy tự mình làm những chuyện nhỏ đó đi! Mẹ còn phải trả lời điện thoại”.
Để rồi khi đứng trước kẻ lạ mặt biến thái ấy, điều duy nhất cô bé tự nhủ với mình trong sự run rẩy, đó là: “Hãy tự mình bỏ chạy thôi. Mẹ còn phải trực điện thoại”. Và chiếc máy nhắn tin ấy dù vẫn còn đầy pin, nhưng người mẹ chẳng nhận được tin nhắn nào ngoài thông báo cô bé đã tử vong.
Bạn này, chúng ta bận kiếm tiền để làm gì khi mọi chi phí đều để dành cho hạnh phúc? Để rồi khi hạnh phúc mất đi, chúng ta lại nức nở trong sự hối lỗi? Hạnh phúc. Đơn giản là thứ mà chúng ta đang có. Ngoài giữ gìn và trân trọng ra, đừng chen thêm bất cứ nguyên cớ nào.
Hôm kia, Sam bị cô bạn thân nói xấu, cậu ấy mất hết niềm tin vào tình bạn. Sam cố gắng đi học sớm hơn rồi khi về chạy vội ra khỏi lớp. Việc đối diện với một người bạn không đáng tin thật lố bịch, nó khiến Sam nổi cả da gà.
Cô bạn ấy hỏi Sam về lý do, Sam không nói. Nhưng cô ấy lại nói cho Sam biết lý do ngược lại. Thì ra vì Sam xấu, nên đi cùng Sam bạn bè thấy ngại, một nhóm gái xinh như vậy, thêm Sam vào quả thực đã làm mất đội hình.
Sam dùng hết tiền tiết kiệm 7 năm qua để chăm chút lại bản thân mình. Đôi giày điệu hơn, mái tóc đã cắt ngắn và nhuộm màu, mắt đã có thêm kính trong và chẳng ai có thể đoán ra Sam nữa.
Rốt cuộc, người bạn ấy cũng lại bỏ rơi Sam. Đơn giản vì Sam đã trở nên xinh đẹp mà con gái không hề muốn ai xinh đẹp hơn mình. “Cậu thay đổi quá rồi Sam ạ, cậu không còn là người bạn trước đây của chúng tớ!”. Bởi vậy, đừng thay đổi vì ai, vì họ sẽ không ngừng bắt bạn thay đổi.
Chiều nay, trường học ấy giải thể. Thầy hiệu trưởng quỳ xuống cầu xin đồng nghiệp hãy tha tội: “Tôi thật kém cỏi. Vì tôi mà các anh chị phải chịu khổ rồi!”. Nghe nói, thầy định tự vẫn nhưng nghĩ tới gia đình mà gắng sống.
Vừa về tới nhà, cậu con trai cả ôm lấy cha và hỏi: “Bố này, bạn Tôm nói bố là một người kém cỏi, vì mẹ bạn ấy xác nhận rằng bố đã phá sản, chúng ta sẽ sống những ngày đói khát!”.
Bố ôm cậu vào lòng, đau đớn nhất chính là giọt nước mắt chảy ngược vào trong. Cô em gái đứng đó, lấy tay vuốt lên má bố: “Nhưng bà nội nói bố thật vĩ đại, vì từ trước tới giờ, chúng ta luôn sống trong sự giàu có”.
Thì ra, cuộc sống luôn đa chiều, đúng sai, đen trắng, hơn thua, đó không phải là vấn đề, chỉ cần tâm tĩnh là lòng an yên.
Tháng ấy, anh dồn hết tiền cho chị sang Bỉ giao lưu quốc tế với bạn bè năm châu. Anh ở lại Việt Nam, ăn rau cũng khen ngon, ăn mì tôm trừ bữa cũng cam lòng. Chỉ cần nhìn thấy chị cười là anh biết mình vui.Chị sang Bỉ 60 ngày, tiếp thu tinh hoa chẳng biết nhiều tới đâu nhưng lúc về lại thay lòng đổi dạ. Người đàn ông miền Nam từ đâu ra bỗng dưng đứng trước mặt anh, lấy tư cách người đến sau rồi bắt cô chọn một trong hai người.Đến chết, anh cũng không dám tin cô chạy về phía ấy. Anh lẻ loi độc bước. Bao nhiêu hy sinh bỗng hóa thành tro rồi bay theo gió. Thì ra, cuộc tình cũng chỉ là một cuộc chơi, cuộc chơi mà anh nhớ suốt đời.Tuần qua, báo Nhật đưa tin, một cô bé 9 tuổi trở thành nạn nhân xấu số trong vụ hiếp dâm tàn ác. Cô bé đã chết sau cơn đau giày xéo trên thân thể còn chưa kịp lớn.Trước đây, mỗi lần cô bé hỏi mẹ: “Mẹ yêu, mẹ có thể giúp con tìm ra đáp số của bài toán này chứ?”, “Mẹ ơi, chiếc váy này con không thể tự cài khuy”... và rồi mẹ cô bé luôn càu nhàu: “Con thật ỷ lại, hãy tự mình làm những chuyện nhỏ đó đi! Mẹ còn phải trả lời điện thoại”.當站在陌生人的臉變化面前,唯一她告訴自己在搖晃的地面上,那就是:"讓自己運行。父母必須電話"。他雖然仍然充滿電池,但母親沒有得到消息的呼叫器還將宣佈她是死亡。你這一點,我們都忙著掙錢辦時,所有的費用都留給幸福嗎?和當快樂的損失,我們在他的悔恨嗚咽?快樂。簡單是我們是什麼。除了維護和尊重,不要擠壓更任何藉口。前一天,山姆被壞的緋聞女孩談話,他失去了信心在友誼。山姆試圖去學校很早,然後當上運行沖出教室。對面的人你信任不是荒謬的它使山姆令人毛骨悚然。她她問的是理由,山姆,山姆說。但她對山姆說知道的原因與此相反。山姆很糟糕,所以應該跟的 Sam 你看到朋友而言,如此的美麗,更多山姆上的的確沒有失去形成一組。山姆跑出 7 年積蓄再照顧我自己。語氣比鞋,頭髮剪的短和染色、 眼有更多的玻璃和沒有人可以再弄山姆。結束了,他也離開離開山姆。只是因為山姆已經變得如此美麗,她的女兒從來不想任何人都更美麗。"你也改變,然後山姆,他不再是我們的朋友!"。所以,不要改變任何人,因為他們不會停下來讓你,改變。今天下午,她的學校。主人求同事帶的罪得赦:"我真可憐。因為我就是那個他遭受痛苦的妹妹!"。聽說,剝自己但是想嘗試生活的家庭。只是來家裡,擁抱他的父親,問她的兒子,"爸爸,你說蝦是一個可憐的人,因為她是媽媽,確認破產,我們會活著一天餓!"。爸爸抱抱你在手掌上,最痛苦的是淚水倒流入。她的妹妹站在那裡,手爪上宣佈的臉頰:"但爸爸說奶奶真的很棒,作為過,總是生活在我們的財富"。所以,人生都是多維的、 正確的和錯誤的黑與白,失去了,這是不是問題,只是靜態粉碎了日元。
正在翻譯中..
