rời mưa rả rích.
Kỷ niệm ùa về miên man..
Nhớ đến cả những hình ảnh những câu chuyện vụn vặt, không đầu không cuối...
Thật lạ, có những chuyện ngỡ mình quên rồi thì lại nhớ, ngỡ mình không thể quên thì quên béng mất chẳng còn chút khái niệm nào. Có những chuyện cứ lăn tăn sao mình ngốc nghếch thế, sờ sờ, có người cảnh báo rồi mà không nhận ra. Cũng có những chuyện ước gì mình bị đần hẳn đi để khỏi biết, để khỏi Buồn.... Lạ nhỉ?
Bạn ạ, có người khuyên mình là đừng nên mải tìm về qúa khứ mà quên mất mình đang sống ở hiện tại và tương lai. Có những lúc mình tìm về qúa khứ của mình, của những người quan trọng với mình, cũng giống như hành động của bạn bây giờ í. À mà không phải " có lúc" mà là hiện tại mình cũng còn những dấu chấm hỏi về qúa khứ về người xung quanh như bạn.. Nhưng mình khuyên bạn là DỪNG LẠI ĐI ĐỪNG NHƯ VẬY NỮA! ... Mình không chắc là bản thân mình & bạn làm tốt việc này. NHƯNG mình khẳng định nếu thành công thì sẽ ko còn điều gì ngăn cản bạn đến với hạnh phúc nữa đâu.
Hi vọng 1 ngày nào đó b đọc được điều này.
Thân!