“Khi ta còn thơ bé, tâm ta thật trong sáng, ta sống thật đơn giản, thật bình yên, thật là thật, cớ sau, khi lớn lên, ta lại vô tình trở thành một diễn viên bất đắc dĩ, trở thành những con rối của cái xã hội tàn nhẫn này. Có lẽ, càng lớn lên, ta càng nhận ra sự giả tạo của người với người, lòng người, đến giờ phút này đây, đã sâu không thấy đáy mất rồi. Dần dà, ta trở thành những con người phức tạp hơn, suy nghĩ nhiều hơn, diễn nhiều hơn trước hàng ngàn ống kính cuộc đời.”