Bắt đầu biết đến những chuyến đi là năm 2011 nhưng hồi đấy chủ yếu là 的英文翻譯

Bắt đầu biết đến những chuyến đi là

Bắt đầu biết đến những chuyến đi là năm 2011 nhưng hồi đấy chủ yếu là đi xe khách hoặc tàu hỏa rồi dần dần là những chuyến xe máy loanh quanh thành phố với bạn bè, sau đó liều lĩnh hơn thì tôi bắt đầu biết đổ đèo và thích chinh phục khám phá những vùng đất mới. Từ việc đi với một vài người bạn thì tôi lại chuyển dần sang độc hành. Đơn giản vì tôi thấy nó tự do, thoải mái. Hơn nữa những chuyến đi thường là tự phát nên chả kịp rủ rê ai. Sau bao nhiêu năm tôi đi và mở rộng những mối quan hệ. Đi nhiều gặp nhiều quen biết nhiều thì hình thức đi cũng phát triển hơn nhiều. Ngoài chạy xe long nhong trên đường tôi lại được tiếp xúc thêm với việc leo núi, băng rừng. Nó vất vả, nó nguy hiểm, nó là hành xác nhưng nó lại thú vị vô cùng. Cái cảm giác đặt chân trực tiếp lên những chặng đường, dẫm lên đá, đạp lên lá khô nó khác hoàn toàn với cái cảm giác phiêu cùng những đoạn ôm cua hay những lúc đổ đèo. Cái vị mồ hôi mặn môi làm cho tôi thấy yêu, thấy quý và thấy trân trọng chuyến đi của mình biết bao nhiêu.
Lần đầu tiếp xúc với cái bộ môn leo núi này là lần join cùng đoàn Phượt Hà Nội leo lên Chùa Hương. Lúc đầu tôi chủ quan nó chỉ là đi bộ, cùng lắm leo vài bậc cầu thang nên chẳng chuẩn bị gì. Bỏ điện thoại vào túi áo phải, bỏ ít tiền vào túi trái thế là đi. Gặp, tiếp xúc với anh chị đã dày dặn kinh nghiệm leo núi mới biết. Khi đi điều tất yếu nhất là trong túi phải có: thuốc, nước, đèn pin, áo mưa, dao nhỏ
, bó gấu quần, và khăn ướt... ngoài ra còn có ti tỉ thứ khác nữa. Trước khi đi cần phải tập luyện, phải đảm bảo sức khỏe, sức bền và sự dẻo dai. Nó không như chạy xe máy cứ lên xe đi mệt đâu nghỉ đó, thiếu gì mua đó miễn sao có tiền. Leo núi không chuẩn bị kỹ thì có tiền cũng vô dụng vì ở trong rừng không có người có gì xảy ra biết kêu ai, người ta đâu chui vào trong rừng buôn bán đâu mà khi đói thì mang tiền ra mua. Nếu không chuẩn bị kĩ thì chỉ có đường ngồi khóc thôi.
Leo núi nó có cái thú vui mà khó có hình thức đi nào đạt được. Suốt chuyến đi những chặng đường mới cứ mở ra, khi là những đoạn đường đất bằng phẳng nhưng có khi nó lại là những mỏm đá cheo leo. Nhưng mỗi lần vượt qua được một chặng đường thì lòng lại phơi phới sức xuân. Nhất là lúc lạc đường mà tìm được 1 lối mòn nào đó niềm vui như vỡ ào. Rồi cái cảm giác đặt chân lên đỉnh, bao mệt mỏi, bao khó khăn đều tan biến, chỉ còn sự sung sướng tuột cùng ở lại...Chính cái sự khó, sự khổ của leo núi đã chinh phục bản thân tôi, nó làm tôi thấy thích cái bộ môn này.
Hôm nay tôi cũng đã trải qua một hành trình với 4 đỉnh ở Tây Thiên. Chui qua dây thép gai, leo lên dốc núi dựng đứng, băng qua rừng, mở lối đi... vào chân núi cái là lên dốc, tôi không vận động trước nên cơ chân căng cảm giác như bị chuột rút, mồ hôi vã ra đầm đìa và bắt đầu thở dốc. Tôi mệt, tôi định bỏ cuộc, tôi nghĩ tôi không thể nào đủ sức để leo tiếp được. Nhưng rồi lấy lại bình tĩnh, tôi đã nỗ lực vượt lên chính mình để tiếp tục hành trình lên đỉnh ngắm hoa Đỗ Quyên. Suốt đường đi trượt chân ngã, rẻ cây làm đường, lăn lê bò choài, lá cây quyét vào mặt vào cổ. Nhờ tinh thân phơi phới mà tôi đã bỏ lại hết khó khăn sau lưng để vừa đi vừa nghe nhạc, vừa hát vang núi rừng. Suốt dọc đường thông reo vi vu, hoa e ấp nụ, chim hót líu lo, trúc nghiêng mình chào đón. Đặt chân đến đỉnh sương mù bao phủ, gió nhẹ nhàng vờn tóc tôi, thả giày đặt đôi chân trần lên mỏm đá, hơi lạnh ngấm vào từng thớ thịt đánh thức những nỗi niềm yêu thương tiềm ẩn. Nhắm mắt, thả hồn hòa vào thiên nhiên để thấy mình còn sống và sống đầy ý nghĩa. Mặc dù không đạt được cái mục đích chính là ngắm hoa Đỗ Quyên nhưng vượt qua một chặng đường, vượt qua được bản thân mình đã là một chuyến đi đầy ý nghĩa rồi.
Những khởi đầu luôn là những điều tốt đẹp nhất, ý nghĩa nhất. Dù cho nó không vẹn tròn thì vẫn yêu, vẫn trân trọng và khắc ghi. Sau chuyến đi này tôi có động lực nhiều hơn để chinh phục những đỉnh núi cao hơn như: Fan, Bạch Mộc, Pu Ta Leng... sẽ cố gắng rèn luyện sức khỏe, làm việc chăm chỉ để kiếm thật nhiều tiền và dành nhiều thời gian để chinh phục nhưng vùng đất mới.
Tôi yêu những chuyến đi như yêu chính bản thân tôi vậy. I love you so much
0/5000
原始語言: -
目標語言: -
結果 (英文) 1: [復制]
復制成功!
Start to know the trip is in 2011 but the feedback that mainly by coach or train and then gradually as the motorcycles running around the city with friends, then taking over I began to know pour pass and love conquering new lands to explore. From walking with a few friends I turn poisonous. Simply because I find it freely, comfortably. Furthermore the trip usually spontaneously should spring up who dragged. After how many years I go and expand those relationships. Many more know more then the form goes well developed than many. In addition to running the car on the way back I nhong long exposure with the mountaineers, forest ice. It's hard, it's dangerous, it's the flagellation, but it has extremely interesting. That feeling went directly up the long way, step on the pedal, kick up the dry leaves it entirely with that feeling of adventure along the crab or the hug at pour pass. The salty sweat taste the lips make me feel love, see you and cherish his trip shows how much.The first contact with the subjects of this mountain was the same Phượt group join Hanoi climb to the perfume pagoda. At first I subjectively it is just walking, climbing a few stairs should not prepare anything. Put the phone on the right pocket, put less money into the left pocket is gone. See, you have exposure to qualified new climbing know. When fate is out of the bag to have: smoking, water, flashlight, rain coat, small knife bear bunch, trousers, and wet towels ... There is also the tv aspect ratio. Before going to need training, to ensure the health, strength and flexibility. It's not like running the motor for the car goes where it rested tired, lacking nothing buy it as long as there is money. Mountain climbing is not prepared then the money also useless because in the jungle there who happens to know a hoot who, where people climb into the forest where the trafficking that when hungry, the money bought. If not carefully prepared, only the road crying.Climbing it is the joy that come form is hard to achieve. During the trip the new routes for open, when is the ramp flat land but when it is the craggy cliffs. But each time the pass was a long way then please leave exposed the health coordinator. Most are at lost that found any trails of fun as it appears to have broken. And then the Summit, feeling how tired, how difficult are all vanish, only lost in the Rapture. The main difficulty, the suffering of mountaineers have conquered myself, it makes me feel like that. Today I also went through a journey with 4 vertices in the West. Crawl through barbed wire, climb steep mountains, through forests, open breezeway ... on the foot that is uphill, I am not campaigning should stretch leg muscles before feeling like cramps, sweat and out give me ten dam and start shortness. I'm tired, I'm going to quit, I thought I could not afford to continue climbing. But then regained calm, I attempted to pass up yourself to continue your journey to the top spot flowers. Throughout the route slip fall, cheap sugar tree, pear tree, choài beef roll quyét on the neck. Thanks to essential environmentally exposed Coordinator that I left out the difficulty back to walked, singing music of the mountain forest. Throughout the road through reo vi vu, flower buds, Hamlet e chirping, leaning his welcoming structures. Put the foot to the top of the fog covered, wind gently rack my hair, bare feet shoes drop set up ledge, slightly cold in each fiber awakens the joy of love. Close your eyes, dropping into nature to find himself alive and meaningful life. Although not achieving the main goal is to see the flowers but pass a long way, beyond myself was a trip full of meaning. The beginning is always the best, most meaningful. Although it does not entirely rounded then still loved, still respected and appreciated. After this trip I have more motivation to conquer the peaks as fans, Rustic White, Pu Ta Leng ... will try to work out, work hard to make a lot of money and spent a lot of time to conquer but new land.I love these trips as love itself. I love you so much
正在翻譯中..
 
其它語言
本翻譯工具支援: 世界語, 中文, 丹麥文, 亞塞拜然文, 亞美尼亞文, 伊博文, 俄文, 保加利亞文, 信德文, 偵測語言, 優魯巴文, 克林貢語, 克羅埃西亞文, 冰島文, 加泰羅尼亞文, 加里西亞文, 匈牙利文, 南非柯薩文, 南非祖魯文, 卡納達文, 印尼巽他文, 印尼文, 印度古哈拉地文, 印度文, 吉爾吉斯文, 哈薩克文, 喬治亞文, 土庫曼文, 土耳其文, 塔吉克文, 塞爾維亞文, 夏威夷文, 奇切瓦文, 威爾斯文, 孟加拉文, 宿霧文, 寮文, 尼泊爾文, 巴斯克文, 布爾文, 希伯來文, 希臘文, 帕施圖文, 庫德文, 弗利然文, 德文, 意第緒文, 愛沙尼亞文, 愛爾蘭文, 拉丁文, 拉脫維亞文, 挪威文, 捷克文, 斯洛伐克文, 斯洛維尼亞文, 斯瓦希里文, 旁遮普文, 日文, 歐利亞文 (奧里雅文), 毛利文, 法文, 波士尼亞文, 波斯文, 波蘭文, 泰文, 泰盧固文, 泰米爾文, 海地克里奧文, 烏克蘭文, 烏爾都文, 烏茲別克文, 爪哇文, 瑞典文, 瑟索托文, 白俄羅斯文, 盧安達文, 盧森堡文, 科西嘉文, 立陶宛文, 索馬里文, 紹納文, 維吾爾文, 緬甸文, 繁體中文, 羅馬尼亞文, 義大利文, 芬蘭文, 苗文, 英文, 荷蘭文, 菲律賓文, 葡萄牙文, 蒙古文, 薩摩亞文, 蘇格蘭的蓋爾文, 西班牙文, 豪沙文, 越南文, 錫蘭文, 阿姆哈拉文, 阿拉伯文, 阿爾巴尼亞文, 韃靼文, 韓文, 馬來文, 馬其頓文, 馬拉加斯文, 馬拉地文, 馬拉雅拉姆文, 馬耳他文, 高棉文, 等語言的翻譯.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: