Cư nhiên lại cảm thấy buồn ...
Không phải tôi mạnh mẽ! Tôi không mạnh mẽ như bạn nghĩ đâu :) Tôi thề! Tôi nghĩ bản thân đã cố gắng lắm, cố đến nỗi tôi đã không còn cảm thấy đau khi nghĩ về nó...không hẳn là tôi đã quên, tôi lại nghĩ nó đã thành thói quen trong tiềm thức! Tôi nhớ VN rất nhiều! Nhớ vô cùng nhớ luôn! Làm sao được? Chính tôi đã chọn con đường này nên tôi biết đây chỉ mới là bắt đầu. Cuộc sống ở Mỹ không đơn giản như tôi nghĩ. Không phải tôi đang kêu ca than vãn cuộc sống ở Mỹ khó khăn như thế nào, hay khoe khoang bản thân được sang Mỹ du học. Chỉ là cảm nhận của riêng tôi! Không ba mẹ, tôi nhận ra mình chẳng là gì trong cái thế giới to lớn này. Tôi sẽ thoải mái sao khi hằng ngày phải đối diện với vô số người xa lạ không quen biết? Ở một nơi xa nửa vòng trái đất, mọi thứ dường như khác hoàn toàn, tôi đã từng muốn từ bỏ tất cả! Nhưng điều gì đó đã níu kéo tôi...Tôi muốn được chăm sóc, bảo vệ người phụ nữ mà tôi yêu quý nhất: "Mẹ tôi" . Tôi muốn chứng minh cho người khác thấy, có thể mẹ tôi không có gì, có thể mẹ tôi không sánh được với ai đó, nhưng một ngày nào đó tôi sẽ trở thành niềm tự hào của mẹ, là điều duy nhất mà mẹ có, là vũ khí mà mẹ có thể làm bao người phải ngưỡng mộ. Tôi không mong mỏi ai đó sẽ nhìn mẹ tôi bằng con mắt khác, điều đó tôi không cần! Cái tôi cần chính là sự nhục nhã và tủi thân của chính những người đã xem thường mẹ tôi! Mẹ là mẹ của tôi! Mẹ tôi sống trên thế giới này không có nhiệm vụ phải làm hài lòng bất cứ ai, hiểu chứ?
Ngoài điều trên ra, thỉnh thoảng tôi cảm thấy bất lực với một số loại người :) Bạn nghĩ bạn giỏi hơn tôi? Vậy được! Cứ làm những gì bạn thích, nói những gì bạn nghĩ, tôi không quan tâm! Tôn vinh lòng tự trọng của người khác lên cao, lòng tự trọng của tôi chẳng đáng là gì đối với bạn. Điều đó càng nực cười hơn khi bạn cố gắng chứng minh trực tiếp cho tôi thấy, kiến thức của tôi, bản năng sống của tôi, hành động và suy nghĩ của tôi đều là sai trái. Có thể bạn không biết, đó là cuộc sống của tôi :) Đừng cố bước vào cuộc sống của người khác khi bản thân còn chưa định hình được đã đủ khả năng hay chưa :) Thêm 1 điều, tôi không nghĩ kỹ năng sống và kiến thức của tôi kém hơn bạn. Tôi thừa nhận ở một số phương diện nào đó, có thể bạn hơn tôi. Nhưng cũng đừng quên, ở một khía cạnh khác tôi lại hơn hẳn bạn! Tuỳ bạn nếu bạn nghĩ tôi không tôn trọng bạn, chính bạn đã xem lòng tự trọng của tôi không đáng 1 xu nên đừng mong mỏi tôi sẽ xem bạn như 1 vị "tiền bối", bớt thói diễn sâu dạy đời người khác đi :) Tôi sẽ không trả tiền nên đừng tự suốt ngày mở ra mấy tiết học với chủ đề "Kỹ Năng Sống" ok? Tôi - không - cần !
然而居民感到难过...Không phải tôi mạnh mẽ! Tôi không mạnh mẽ như bạn nghĩ đâu :) Tôi thề! Tôi nghĩ bản thân đã cố gắng lắm, cố đến nỗi tôi đã không còn cảm thấy đau khi nghĩ về nó...không hẳn là tôi đã quên, tôi lại nghĩ nó đã thành thói quen trong tiềm thức! Tôi nhớ VN rất nhiều! Nhớ vô cùng nhớ luôn! Làm sao được? Chính tôi đã chọn con đường này nên tôi biết đây chỉ mới là bắt đầu. Cuộc sống ở Mỹ không đơn giản như tôi nghĩ. Không phải tôi đang kêu ca than vãn cuộc sống ở Mỹ khó khăn như thế nào, hay khoe khoang bản thân được sang Mỹ du học. Chỉ là cảm nhận của riêng tôi! Không ba mẹ, tôi nhận ra mình chẳng là gì trong cái thế giới to lớn này. Tôi sẽ thoải mái sao khi hằng ngày phải đối diện với vô số người xa lạ không quen biết? Ở một nơi xa nửa vòng trái đất, mọi thứ dường như khác hoàn toàn, tôi đã từng muốn từ bỏ tất cả! Nhưng điều gì đó đã níu kéo tôi...Tôi muốn được chăm sóc, bảo vệ người phụ nữ mà tôi yêu quý nhất: "Mẹ tôi" . Tôi muốn chứng minh cho người khác thấy, có thể mẹ tôi không có gì, có thể mẹ tôi không sánh được với ai đó, nhưng một ngày nào đó tôi sẽ trở thành niềm tự hào của mẹ, là điều duy nhất mà mẹ có, là vũ khí mà mẹ có thể làm bao người phải ngưỡng mộ. Tôi không mong mỏi ai đó sẽ nhìn mẹ tôi bằng con mắt khác, điều đó tôi không cần! Cái tôi cần chính là sự nhục nhã và tủi thân của chính những người đã xem thường mẹ tôi! Mẹ là mẹ của tôi! Mẹ tôi sống trên thế giới này không có nhiệm vụ phải làm hài lòng bất cứ ai, hiểu chứ? 除了上述的文章中,我有时感到无能为力与某些类型的人:)你以为你是比我更好吗?算了吧 !只是做你喜欢的你要说什么,我不在乎 !尊重其他人的自尊,我的自尊心是不值得任何东西给你。这更可笑比当你试着直接证明显示我,据我所知,我生存的本能和我的想法都错了。你可能不知道,这就是我的生活:) 不要试图踩其他人的生活当它本身不定义已经负担或不:)一件事,我不想生活技能和我的知识比你少。我承认在某种程度上,可你比我更。但也别忘了,在一个其他方面我比你 !自定义你如果你认为我不尊重你,你看过我的自尊不值得 1 枚硬币,所以不要期望我会看到你作为"前体",少深性能例程教其他人生活还得继续:)我将不支付的所以不要打开那些整天的课,主题是"生活技能"好吗?我-不-需要 !
正在翻譯中..
