Chiều muộn, nó lang thang café một mình. Nó tới những nơi anh và nó thường tới. Nơi đầu tiên nó và anh xem bắn pháo hoa với nhau, nơi quán café sách lần đầu nó và anh hẹn gặp.
Ngồi nhâm nhi li café, bỗng dưng nước mắt nó rơi. Nó thấy nhớ anh tới cồn cào, nó nhớ dáng vẻ anh ngồi hút thuốc, nhớ lúc anh nhìn nó cười hiền và nhớ lúc anh vuốt ve mái tóc đen của nó. Nó nhớ khi anh đi xin chủ quán giây chun để buộc tóc cho nó.