Trước đây . . .
. . . online thật khuya nt với một người.
Rồi . . .
. . . ngủ quên
Sáng dậy đọc lại tn vẫn thấy hạnh phúc.
Bây giờ . . .
. . . online thật khuya chỉ để suy nghĩ một điều gì đó . . .
. . nhìn một cái nick sáng đèn chẳng hạn !
Rồi .
. . . ngủ quên theo cảm xúc.
.... Không biết từ khi nào khoảng cách lại xa đến vậy...?
• Tôi nhắn 1 tin...ai đó trả lời 1 tin
...
• Tôi nhắn 2 tin...ai đó trả lời 2 tin
• Tôi im lặng.... ai đó cũng làm thinh
...
- Vì khoảng cách nên con người ta im lặng .
Hay vì im lặng chúng ta tự tạo ra khoảng cách ?
÷÷> Có phải theo thời gian. . . " ai rồi cũng khác "
-Tôi không trách thời gian vô tình
-Mà chỉ trách lòng người quá vô tâm
-Người ta sẽ quên bớt những điều đã qua
-Sẽ mong muốn những điều chưa đến
-Ai cũng đòi được hạnh phúc
-Vậy nỗi buồn sẽ để lại cho ai
-Cảm xúc thì vẫn có
-Nhưng rất khó nói ra
-Hạnh phúc vẫn còn đó
-Nhưng thực chất nó quá xa
-Làm thế nào để gạt bỏ những vật cảng vô hình giữa chúng ta....?