Sẽ đến ngày em chấp nhận từ bỏ
Như đưa tay để thả nắng lên trời
Ta ko thể giữ những điều ko có !
Như lòng người đã ko muốn chung đôi
...
Sẽ đến ngày em ko còn tự hỏi
Sao nỡ nào phụ nghĩa , cố nhân ơi ?
Bởi lửa lòng một khi đã tắt khói
Tro tàn rồi sao khơi ấm em ơi