Em trốn mình trong góc khuất đơn côi
Để gặm nhấm sự lẽ loi và buồn bã
Một mình em với nỗi lòng băng giá
Nhớ về người buốt nhói cả con tim
Em trốn mình nơi bóng tối lặng im
Tìm lại cảm giác bình yên những khi ở bên anh
Những phúc yếu lòng em thường hay như vậy
Chẳng muốn ai trông thấy những giọt sầu
Có nổi nhớ nào anh dành cho riêng em?
Trong khoảnh khắc hay phúc giây bất chợt
Trong ánh hoàng hôn mỗi buổi chiều tắt liệm
Trong phúc xao lòng và hiện tại bị bỏ quên?
Có nổi nhớ nào anh dành cho riêng em?
Trong góc nhỏ con tim anh đã trao người ấy
Trong ánh mắt rất sâu trong nụ hôn cháy bỏng
Có khi nào anh chợt nhớ về em?