Với em , có lẽ bây giờ thứ sa xỉ nhất đó chính là tình yêu của anh . cảm xúc mà anh dành cho em vẫn cứ luôn là một thứ gì đấy rất trừu tượng , trừu tượng đến vô cùng . Đôi lúc nó vô cùng mãnh liệt , đủ để cho em cảm nhận được rằng anh cần em , cần sự hiện hữu của em trong cuộc đời anh . Nhưng cũng có lúc nó lại nhẹ nhàng như một cơn gió vậy , vội vàng lướt lướt qua và chẳng để lại nổi một dấu ấn gì của em trong lòng anh cả . và lúc ấy em chợt nhận ra những ảo tưởng của em từ những cảm xúc tốt đẹp anh mang đến chỉ là do em quá khao khát tình cảm của anh mà phóng đại lên thôi . em biết , có lúc cảm xúc của anh dành cho em là thật , em có thể cảm nhận được