Gửi đến những người bạn, gửi đến những người thân, yêu, quý, mến…
Đói tin rằng trong cuộc sống, trong xã hội ngày nay, đa số mọi người đều bận rộn vì miếng cơm manh áo, và đôi lúc cảm thấy mệt mỏi vì nhiều chuyện không như ý muốn. Đói cũng thế.
Cho nên, có những khi Đói vui – buồn – tuyệt vọng được mọi người chia sẻ – an ủi – động viên – khích lệ, Đói chưa kịp cảm ơn!
Cũng như những lúc mọi người vui – buồn – tuyệt vọng, Đói cũng chưa kịp chia sẻ – an ủi – động viên – khích lệ, dù rất muốn. Đói rất tiếc!
Thế nên, tận đáy lòng, Đói luôn trân trọng và gìn giữ những tình cảm, những quan tâm, những lo lắng của tất cả mọi người đã và đang dành cho Đói, mong mọi người hiểu rằng, khi Đói chưa kịp đáp lại, không có nghĩa là Đói vô tâm, không có nghĩa là Đói không cần mọi người, mà là Đói chưa có cơ hội hoặc chưa có thời gian.
Cảm ơn những người bạn, cảm ơn những người thân đã không ngừng dành sự quan tâm và lo lắng để Đói biết rằng: Đói có tồn tại trong lòng mọi người. Đói rất hạnh phúc.
Thật lòng Đói cầu chúc cho tất cả những người bạn và những người thân của Đói luôn luôn có cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc và bình an. Mong sao mọi người hiểu tấm lòng nhỏ này của Đói…
Cuộc sống ngày nay sao hối hả quá, xã hội ngày nay sao quá nhiều lọc lừa, đôi khi Đói ao ước được đi đến một vùng quê xa xôi, hẻo lánh sống một thời gian nhất định, để có thể bình tâm lại, để có thể suy nghĩ lại và để có thể nhìn lại toàn diện cuộc sống mà Đói đang sống, con đường mà Đói đang đi một cách rõ ràng nhất, một cách bình tỉnh nhất, để Đói quyết định, lựa chọn xem nên sống tiếp và bước đi con đường kế tiếp như thế nào…nhưng Đói vẫn chưa thực hiện được. Và Đói cứ sống như vậy, cứ đi theo con đường như thế, không biết có gì sai lầm không?
Chúng ta đã hiện diện trên cõi đời này, thì dù trong hoàn cảnh tồi tệ nào đi chăng nữa, chúng ta cũng phải sống sao cho xứng đáng với bản thân mình, phải sống sao cho xứng đáng với cuộc đời của mình. Đừng đừng sống trong tuyệt vọng mà hãy tin rằng cuộc đời của chúng ta vốn dĩ rất đẹp, vỗn dĩ là màu hồng…
Trong dòng đời đua chen này vốn có trăm lần đau, vạn lần sầu…, chúng ta hà tất mãi lặng thầm một mình đong đếm bao nhiêu thương đau, mà không sống lạc quan để cuộc sống sẽ không còn những đêm suy tư.
Và trong cuộc đời của mỗi chúng ta…, hỏi ai chưa từng mất mát; hỏi ai chưa từng thất bại; hỏi ai chưa từng đau khổ và hỏi ai chưa từng niếm đắng cay?
Hãy sống tích cực đi các bạn! Mạnh mẽ lên các bạn! Cứng rắn lên các bạn! Dũng cảm lên các bạn! Đừng để bất cứ mất mát nào; đừng để bất cứ thất bại nào và đừng để bất cứ nỗi đau nào làm chúng ta gục ngã. Cuộc đời có là bao.