Thấy những mảnh đời nghèo khổ, bất hạnh...mình nhìn thấy mà muốn rơi nước mắt,. lúc trước nghĩ mình chẳng bằng ai cả nhưng khi nhìn thấy và lắng nghe thì thấy mình còn may mắn hơn họ rất nhiều..không phải mưu sinh ngoài trời dầm mưa dãi nắng,may mắn vẫn còn cha mẹ anh chị...thấy thương và muốn giúp đỡ họ rất nhiều nhưng chỉ biết lặng lẽ nhìn họ mà rơi nước mắt bằng tấm lòng.Bởi vì mình vẫn còn tay trắng,không biết làm sao dk...