Nhiều đêm em thấy tim mình trống hoác, nỗi buồn cứ ủ mầm bén rễ và bật khóc ngon lành; muốn nhắn hỏi thăm cuộc sống của anh bây giờ thế nào. Nhưng ngày duyên cạn, tình rời đi mất, em đã không còn cho phép mình đặc quyền ấy nữa anh à!
Anh bảo rằng mình bên nhau đủ rồi. Chỉ là đủ thôi sao anh? Hóa ra có những người, có những cuộc tình chỉ dừng lại ở chữ đủ, không hơn không kém. Thương đủ, yêu đủ, dằn vặt và đau khổ đủ, lúc đó tự khắc họ sẽ buông. Giống như anh.