Anh là đại gia ngoài tứ tuần, sở hữu cửa hàng lớn giữa khu phố cổ, một的繁體中文翻譯

Anh là đại gia ngoài tứ tuần, sở hữ


Anh là đại gia ngoài tứ tuần, sở hữu cửa hàng lớn giữa khu phố cổ, một biệt thự sang trọng giữa lòng Hà Nội và nhiều bất động sản khác, dành tình cảm cho tôi, cô sinh viên tuổi đôi mươi mới chập chững bước vào đời, chẳng có gì ngoài trái tim nhiệt huyết và đam mê. Tôi ở tỉnh lên Hà Nội học, kinh tế gia đình được xem là đủ đầy.

Mối tình vụng trộm của cô sinh viên và đại gia ngoại tứ tuần

Khi là sinh viên năm hai đại học khoa tiếng Anh, tôi bắt đầu tìm việc làm bán thời gian để có thêm tiền chi tiêu nhưng mục đích chính là có môi trường rèn luyện vốn ngoại ngữ của mình. Nghĩ là làm, tôi mang theo hồ sơ lên phố cổ tìm việc vì ở đây thường có nhiều khách nước ngoài qua lại.

Sau gần một ngày dạo qua các cửa hàng có dán thông báo tuyển nhân viên, tôi dừng lại tại một cửa hàng bán đồ bạc và các đồ thủ công mỹ nghệ thời trang thêu tay rất bắt mắt. Ở đây tôi đã gặp anh, ông chủ cửa hàng. Anh có vẻ ngoài trẻ trung, qua tiếp xúc anh thể hiện là người điềm đạm, chững chạc và có chút bí ẩn.

Có lẽ ngay lần đầu gặp anh tôi đã choáng ngợp, chắc do trái tim non dại của tôi chưa từng rung động với ai. Sau một hồi trao đổi, phỏng vấn trình độ ngoại ngữ của tôi, anh hẹn sẽ liên lạc nếu tôi được nhận. Tối hôm đó, cuộc điện thoại tôi mong chờ đã đến, tôi được nhận làm việc tại cửa hàng.

Tôi trở thành nhân viên bán hàng, làm việc ca chiều đến 20h tối, anh thường ở lại đến hết giờ để đóng cửa hàng. Tôi làm việc hết sức chăm chỉ, cần mẫn, chắc có duyên bán hàng nên bán rất chạy, nhiều hôm khách đông anh cũng phải vào phụ, khách hàng của tôi chủ yếu là người nước ngoài. Thành quả trong công việc và có anh ở bên chuyện trò cùng bán hàng khiến tôi cảm thấy rất vui, thêm đam mê với công việc này hơn. Chiều tối tôi và anh thường ăn phở lót dạ ngay tại cửa hàng bên cạnh. Có quá nhiều kỷ niệm vui và không ít những lần tôi dỗi hờn anh vì một số chuyện nhỏ nhặt mà đáng lẽ một nhân viên chẳng có quyền như thế, để rồi anh phải nói lời xin lỗi tôi.

Không biết từ bao giờ chúng tôi đã nảy sinh tình cảm, cả hai đều nhận ra điều đó nhưng giữ tình cảm này trong tim, không thốt nên lời vì một lẽ trớ trêu anh đã có vợ, hai con. Vợ con anh đã đến cửa hàng chơi, mỗi lần gặp họ trái tim tôi như đau nhói. Tuổi của anh lúc đầu tôi không biết và cũng chưa từng hỏi, tôi chỉ nghĩ anh ngoài 30, cho đến một lần vô tình xem chứng minh thư của anh tôi mới hay anh đã ngoài 40. Đáng ra tôi phải gọi anh là chú nhưng quen gọi anh lâu rồi nên cứ gọi vậy thôi.

Một năm trôi qua, càng ngày tôi càng thấy mệt mỏi trong thứ tình cảm không lối thoát này, cũng sắp sang năm thứ ba đại học, tôi sẽ học thêm văn bằng hai nữa, lấy lý do này tôi thông báo xin nghỉ làm chỗ anh. Anh lặng người khi nhận được tin rồi lúc sau động viên tôi cố gắng học tập tốt, giữ gìn sức khỏe.

Ngày cuối cùng làm việc ở cửa hàng không khí thật ảm đạm, không còn những câu chuyện vui giữa chúng tôi mà thay vào đó là sự im lặng. Mãi khi đến lúc tôi chuẩn bị ra về anh mới gọi tôi lại gần và bất ngờ ôm chầm lấy tôi thật chặt. Tôi không phản ứng gì, không hiểu do quá đột ngột hay chính tôi cũng muốn vậy, tiếp đến anh hôn tôi, một nụ hôn nồng nàn say đắm, trời đất như quay cuồng, nụ hôn đầu đời của tôi. Màn đêm đã buông từ lâu, anh đóng cửa hàng rồi đưa tôi về trên xe của anh.

Tôi và anh thường xuyên liên lạc, tôi vẫn suy nghĩ và thấy sự bất an về mối quan hệ giữa chúng tôi. Tôi thật sự hoang mang không biết đón nhận tình cảm này ra sao. Trung thu năm ấy anh lái ô tô đưa tôi về quê thăm bố mẹ tôi, tôi đồng ý trong sự băn khoăn của chính mình, vừa về đến nhà tôi quay đầu chào tạm biệt anh mà không mời anh vào nhà.

Một thời gian sau anh và tôi cùng đến khu resort ở vùng ngoại ô Hà Nội, chúng tôi ở chung trong một phòng rộng rãi sang trọng, tắm trong bể bơi mini, tắm bùn, cùng thưởng thức những món đặc sản, nằm chung trên một chiếc giường êm ái và chợp mắt dẫu cả hai không thể ngủ được.

Tất cả chỉ dừng lại ở đó, nghe đến đây chắc nhiều người sẽ nghĩ đây là điều không tưởng vì làm gì có chuyện trai gái ở chung phòng mà không có việc gì xảy ra. Đó lại là sự thật mà nhiều lúc nghĩ lại tôi cũng không hiểu tại sao chúng tôi không hề vượt qua ranh giới mong manh thế. Có một điều tôi luôn yêu quý và trân trọng ở anh đó là anh chưa bao giờ đòi hỏi chuyện ấy, lúc nào cũng hỏi ý kiến rồi để ý thái độ xem tôi có thấy vui vẻ, thoải mái không.

Còn tôi, nỗi đau khi phải làm người thứ ba phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác và mãi ở bên lề nhận lấy tình yêu không trọn vẹn nơi anh. Tất cả những ý nghĩ đó khiến tôi không thể bước qua để đến với anh. Cho đến giờ, sau gần 10 năm, tôi đã có gia đình của riêng mình, anh luôn sẵn sàng bên cạnh động viên, chia sẻ những khó khăn, vui buồn trong cuộc sống và công việc cùng tôi, giúp đỡ tôi và không bao giờ đòi hỏi đền đáp. Còn tôi vẫn không đủ mạnh mẽ để đến với anh trong bóng tố
0/5000
原始語言: -
目標語言: -
結果 (繁體中文) 1: [復制]
復制成功!
Anh là đại gia ngoài tứ tuần, sở hữu cửa hàng lớn giữa khu phố cổ, một biệt thự sang trọng giữa lòng Hà Nội và nhiều bất động sản khác, dành tình cảm cho tôi, cô sinh viên tuổi đôi mươi mới chập chững bước vào đời, chẳng có gì ngoài trái tim nhiệt huyết và đam mê. Tôi ở tỉnh lên Hà Nội học, kinh tế gia đình được xem là đủ đầy.Mối tình vụng trộm của cô sinh viên và đại gia ngoại tứ tuầnKhi là sinh viên năm hai đại học khoa tiếng Anh, tôi bắt đầu tìm việc làm bán thời gian để có thêm tiền chi tiêu nhưng mục đích chính là có môi trường rèn luyện vốn ngoại ngữ của mình. Nghĩ là làm, tôi mang theo hồ sơ lên phố cổ tìm việc vì ở đây thường có nhiều khách nước ngoài qua lại.Sau gần một ngày dạo qua các cửa hàng có dán thông báo tuyển nhân viên, tôi dừng lại tại một cửa hàng bán đồ bạc và các đồ thủ công mỹ nghệ thời trang thêu tay rất bắt mắt. Ở đây tôi đã gặp anh, ông chủ cửa hàng. Anh có vẻ ngoài trẻ trung, qua tiếp xúc anh thể hiện là người điềm đạm, chững chạc và có chút bí ẩn.Có lẽ ngay lần đầu gặp anh tôi đã choáng ngợp, chắc do trái tim non dại của tôi chưa từng rung động với ai. Sau một hồi trao đổi, phỏng vấn trình độ ngoại ngữ của tôi, anh hẹn sẽ liên lạc nếu tôi được nhận. Tối hôm đó, cuộc điện thoại tôi mong chờ đã đến, tôi được nhận làm việc tại cửa hàng.Tôi trở thành nhân viên bán hàng, làm việc ca chiều đến 20h tối, anh thường ở lại đến hết giờ để đóng cửa hàng. Tôi làm việc hết sức chăm chỉ, cần mẫn, chắc có duyên bán hàng nên bán rất chạy, nhiều hôm khách đông anh cũng phải vào phụ, khách hàng của tôi chủ yếu là người nước ngoài. Thành quả trong công việc và có anh ở bên chuyện trò cùng bán hàng khiến tôi cảm thấy rất vui, thêm đam mê với công việc này hơn. Chiều tối tôi và anh thường ăn phở lót dạ ngay tại cửa hàng bên cạnh. Có quá nhiều kỷ niệm vui và không ít những lần tôi dỗi hờn anh vì một số chuyện nhỏ nhặt mà đáng lẽ một nhân viên chẳng có quyền như thế, để rồi anh phải nói lời xin lỗi tôi.Không biết từ bao giờ chúng tôi đã nảy sinh tình cảm, cả hai đều nhận ra điều đó nhưng giữ tình cảm này trong tim, không thốt nên lời vì một lẽ trớ trêu anh đã có vợ, hai con. Vợ con anh đã đến cửa hàng chơi, mỗi lần gặp họ trái tim tôi như đau nhói. Tuổi của anh lúc đầu tôi không biết và cũng chưa từng hỏi, tôi chỉ nghĩ anh ngoài 30, cho đến một lần vô tình xem chứng minh thư của anh tôi mới hay anh đã ngoài 40. Đáng ra tôi phải gọi anh là chú nhưng quen gọi anh lâu rồi nên cứ gọi vậy thôi.Một năm trôi qua, càng ngày tôi càng thấy mệt mỏi trong thứ tình cảm không lối thoát này, cũng sắp sang năm thứ ba đại học, tôi sẽ học thêm văn bằng hai nữa, lấy lý do này tôi thông báo xin nghỉ làm chỗ anh. Anh lặng người khi nhận được tin rồi lúc sau động viên tôi cố gắng học tập tốt, giữ gìn sức khỏe.Ngày cuối cùng làm việc ở cửa hàng không khí thật ảm đạm, không còn những câu chuyện vui giữa chúng tôi mà thay vào đó là sự im lặng. Mãi khi đến lúc tôi chuẩn bị ra về anh mới gọi tôi lại gần và bất ngờ ôm chầm lấy tôi thật chặt. Tôi không phản ứng gì, không hiểu do quá đột ngột hay chính tôi cũng muốn vậy, tiếp đến anh hôn tôi, một nụ hôn nồng nàn say đắm, trời đất như quay cuồng, nụ hôn đầu đời của tôi. Màn đêm đã buông từ lâu, anh đóng cửa hàng rồi đưa tôi về trên xe của anh.Tôi và anh thường xuyên liên lạc, tôi vẫn suy nghĩ và thấy sự bất an về mối quan hệ giữa chúng tôi. Tôi thật sự hoang mang không biết đón nhận tình cảm này ra sao. Trung thu năm ấy anh lái ô tô đưa tôi về quê thăm bố mẹ tôi, tôi đồng ý trong sự băn khoăn của chính mình, vừa về đến nhà tôi quay đầu chào tạm biệt anh mà không mời anh vào nhà.Một thời gian sau anh và tôi cùng đến khu resort ở vùng ngoại ô Hà Nội, chúng tôi ở chung trong một phòng rộng rãi sang trọng, tắm trong bể bơi mini, tắm bùn, cùng thưởng thức những món đặc sản, nằm chung trên một chiếc giường êm ái và chợp mắt dẫu cả hai không thể ngủ được.Tất cả chỉ dừng lại ở đó, nghe đến đây chắc nhiều người sẽ nghĩ đây là điều không tưởng vì làm gì có chuyện trai gái ở chung phòng mà không có việc gì xảy ra. Đó lại là sự thật mà nhiều lúc nghĩ lại tôi cũng không hiểu tại sao chúng tôi không hề vượt qua ranh giới mong manh thế. Có một điều tôi luôn yêu quý và trân trọng ở anh đó là anh chưa bao giờ đòi hỏi chuyện ấy, lúc nào cũng hỏi ý kiến rồi để ý thái độ xem tôi có thấy vui vẻ, thoải mái không.Còn tôi, nỗi đau khi phải làm người thứ ba phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác và mãi ở bên lề nhận lấy tình yêu không trọn vẹn nơi anh. Tất cả những ý nghĩ đó khiến tôi không thể bước qua để đến với anh. Cho đến giờ, sau gần 10 năm, tôi đã có gia đình của riêng mình, anh luôn sẵn sàng bên cạnh động viên, chia sẻ những khó khăn, vui buồn trong cuộc sống và công việc cùng tôi, giúp đỡ tôi và không bao giờ đòi hỏi đền đáp. Còn tôi vẫn không đủ mạnh mẽ để đến với anh trong bóng tố
正在翻譯中..
結果 (繁體中文) 2:[復制]
復制成功!

他是四十巨頭之外,擁有老城區,河內和其他許多房地產,我的感情,她二十幾歲的學生蹣跚學步的步驟心臟的豪華別墅之間的大店在生活中,只是熱心的心臟和激情。我研究在全省河內,家政被認為是不夠完整的。她的戀情學生和國外巨頭四十多歲的時候,大二英語系,我就開始找工作兼職更多的錢可花,但主要目的是環保實踐他們的外語。思維做,我帶來了老城區的記錄找工作,因為通常有很多外國客人來回穿梭。經過一天通過商店閒逛都貼告示聘用,我停在一家商店出售的物品銀器和時尚工藝品刺繡是巨大的。在這裡,我遇到了你的店老闆。他看起來年輕,他通過接觸表達是平靜的,成熟的,有點神秘。也許不久後我第一次見到他,我可能是因為我的愚蠢年輕的心臟永遠不會動搖不堪重負,與任何人。經過一番交流,採訪我的外語能力,如果接收到我的任命,你將接觸。那天晚上,我希望打電話來了,我去上班的商店。我成了一個業務員,工作20小時下午到晚上,他經常熬夜小時關閉商店。我工作很努力,努力,使銷售注定了眾多遊客的今天,他只好一邊應該賣不衰,我的客戶大多是外國人。他的工作,並在銷售通話和水果讓我感到很高興,因為這個工作做得更好更有激情。而他晚上我平時吃在店裡隔壁麵條胃壁。有這麼多美好的回憶,而不是當時你正在生悶氣,因為一些應該是員工沒有這樣的權力小東西,然後他向我道歉。不知道自從我們已經開發的感情,無論是意識到這一點,但保持這種情緒在他的心臟,是無言的諷刺或許他有妻子,兩個孩子。他的妻子和孩子去商店打,每次我的心臟,看到他們受傷。他的年齡在第一次我不知道,從來沒有被問,我只是以為他是30,直到一次無意中看到他的身份或他的新我以後40.我應該叫他叔叔,但他早就習慣叫上了電話。一年過去了,我越來越厭倦情緒沒有逃過這一點,而進入大學的第三年,我會學到更多二度,這個推理讓我通知辭去了他的位子。他傻眼收到再後來鼓勵我努力學習好,保持身體健康。當最後一天在店裡的氣氛慘淡的工作,我們之間有沒有笑話,而不是有沉默。待到我正要打電話給他,並意外地我幾乎緊緊的抱住我。我還沒反應過來,不明白,因為太突然左右,主要我想,然後他吻了我,一個深情的吻,男子紡紗,我的初吻。夜早已釋懷,他關閉了店鋪,並給了我他的車。我和他經常聯繫,我仍然認為,看看我們之間的關係的不安全感。我真的不知道迷惑接受這種情緒。那年秋天,他帶我去開車回老家看望我的父母,我同意在自己的焦慮,他回到家裡,我轉身說再見他,但沒有邀請他進去。過了一段時間我和他一起在河內郊外的度假勝地,大家共享一間寬敞的豪華客房,沐浴在小型游泳池,泥浴,享受特色,躺在一張軟床慈善睡著了,雖然雙方都睡不著。一切只是停在那裡,聽這個肯定很多人會認為這是不可能的,因為我有一些男女生同住一間沒有任何東西發生。這是真的,有時候我不認為理解為什麼我們不傳遞細線。有一件事我一直很喜歡和讚賞他,他從來沒有要求性別,隨時諮詢再到態度我看得開心,舒服不。至於我,疼第三人做幸福的家庭破裂別人,站在以愛不完善的地方了。所有這些想法,我不能跳過來與他。到現在為止,經過近10年來,我有我自己的家庭,他隨時準備鼓勵身邊,共享困難,快樂和生活的憂慮和與我一起工作,幫助我,從來沒有需要時間來償還。我並沒有強大到足以來,他在球元素
























正在翻譯中..
 
其它語言
本翻譯工具支援: 世界語, 中文, 丹麥文, 亞塞拜然文, 亞美尼亞文, 伊博文, 俄文, 保加利亞文, 信德文, 偵測語言, 優魯巴文, 克林貢語, 克羅埃西亞文, 冰島文, 加泰羅尼亞文, 加里西亞文, 匈牙利文, 南非柯薩文, 南非祖魯文, 卡納達文, 印尼巽他文, 印尼文, 印度古哈拉地文, 印度文, 吉爾吉斯文, 哈薩克文, 喬治亞文, 土庫曼文, 土耳其文, 塔吉克文, 塞爾維亞文, 夏威夷文, 奇切瓦文, 威爾斯文, 孟加拉文, 宿霧文, 寮文, 尼泊爾文, 巴斯克文, 布爾文, 希伯來文, 希臘文, 帕施圖文, 庫德文, 弗利然文, 德文, 意第緒文, 愛沙尼亞文, 愛爾蘭文, 拉丁文, 拉脫維亞文, 挪威文, 捷克文, 斯洛伐克文, 斯洛維尼亞文, 斯瓦希里文, 旁遮普文, 日文, 歐利亞文 (奧里雅文), 毛利文, 法文, 波士尼亞文, 波斯文, 波蘭文, 泰文, 泰盧固文, 泰米爾文, 海地克里奧文, 烏克蘭文, 烏爾都文, 烏茲別克文, 爪哇文, 瑞典文, 瑟索托文, 白俄羅斯文, 盧安達文, 盧森堡文, 科西嘉文, 立陶宛文, 索馬里文, 紹納文, 維吾爾文, 緬甸文, 繁體中文, 羅馬尼亞文, 義大利文, 芬蘭文, 苗文, 英文, 荷蘭文, 菲律賓文, 葡萄牙文, 蒙古文, 薩摩亞文, 蘇格蘭的蓋爾文, 西班牙文, 豪沙文, 越南文, 錫蘭文, 阿姆哈拉文, 阿拉伯文, 阿爾巴尼亞文, 韃靼文, 韓文, 馬來文, 馬其頓文, 馬拉加斯文, 馬拉地文, 馬拉雅拉姆文, 馬耳他文, 高棉文, 等語言的翻譯.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: