亲爱的土豆!Ở thời điểm này, mẹ không mong gì hơn là con được mạnh khỏe, sớm cứng cáp để ra với thiên nhiên, chơi với cây cỏ và các loài vật. Mẹ chỉ mong khi con 3 tuổi, con sẽ phân biệt được con bò với con trâu, con ếch với con ễnh ương, báo thì không phải hổ, ăn không phải người lớn đút, ra ngoài gặp ai cũng biết thưa gửi lễ phép. 6 tuổi đến trường con biết bơi, biết đi xe đạp (2 bánh), biết bênh vực các bạn gái (vì con là con trai) và viết chữ cho thẳng hàng. Mẹ là phụ nữ nên mới chỉ nghĩ đến chừng đó việc thôi.
Giờ đây mỗi khi thức giấc, cái cảm giác hơi thở con trên ngực mẹ, bàn tay nhỏ xíu của con nắm lấy ngón tay mẹ, và mùi mồ hôi dịu tỏa ra từ mái tóc ươn ướt khi con say ngủ vẫn chưa làm mẹ thôi hân hoan. Có gì như một ân sủng khi mở mắt thấy con bên cạnh, và mẹ biết đó là vì mẹ đã chờ con từ rất lâu, có thể ngay từ khi mẹ còn là một cô bé...mẹ yêu con bởi vì con là tất cả, con là cả thế giới của mẹ... Tha lỗi cho mẹ những lần vô tâm bỏ mặc con một mình bởi vì cuộc sống khố khăn, rồi một ngày con lớn mẹ tin rằng con sẽ hiểu. Dù cho thế giới này có thay đổi thì mẹ vẫn mãi yêu con, hãy tin rằng điều đó không bao giờ thay đổi. Mẹ và con cùng cố gắng con nhé. Yêu con !
- Nhan Nhan-