Tôi muốn đi bằng đôi chân của mình. Dù 1 mình tôi cũng vẫn phải bước. Muốn kiếm thật nhiều tiền giúp bme. Bằng chính đôi tay và những giọt mồ hôi của mình. Để tôi biết được bố mẹ đã vất vả như thế nào để nuôi 3 chị em tôi lớn. Chứ tôi không muốn bỏ trống khoảng thời gian nào khi mà tôi còn sống. Gió nghich mùa. Yêu thương nghịch hướng. Không cùng chí kiến khiến tôi đau khổ biết nhường nào. Nghĩ đến thôi nước mắt cứ rơi rồi. Viết lên những stt này là khi tôi buồn lắm mà ko thể nói ra. Không ai nghe và cũng ko ai hiểu j hết. Buồn.