Em không biết đã bao lần em gặn hỏi bản thân mình
Là đã thật sự quên anh chưa? người em yêu hơn bản thân mình
Câu trả lời vẫn vậy em chưa thể nào có sự chắt chắn
Bởi lẽ quá khứ về nhau ,còn đâu đó khiến bờ môi mặn
Chẵng biết tìm anh nơi đâu...kể từ ngày chúng ta cách lìa
Không biết giờ này ra sao...ở nơi đó anh có thức khuya?
Là lổi do em bản tính khó ưa đã nhiều lần làm anh giận dổi
Và cứ thế tự trách móc mình phải buông bỏ anh sẽ vui thôi
Cứ ngở mọi chuyện sẽ qua rồi bình minh đón chào ngày mới
Nhưng rồi đã bao năm qua con tim này vẫn chưa chấp nhận người tới
Có nhiều người hỏi em về anh nhưng chỉ biết im lặng cười trừ
Em phải trả lời sao đây khi hai mãnh tim chỉ một người giữ
Đâu ai khi yêu mà muốn hạnh phúc mình tan vỡ
Đâu ai khi rời mà nụ cười trên môi vẫn hé nở
Và em cũng vậy cũng như bao người gặm nhấm những thương đau
Ngoài miệng thì nói anh ơi hạnh phúc nhưng sao ngực trái lại rướm máu