Sợ mai thức giấc chỉ thấy căn phòng vắng lặng.
Vẫn nghe mùi hương,hơi ấm ai còn lại - Vẫn nghe tiếng nói thì thầm vẫn nghe những lời êm ái
Rồi em cố giữ cố vẽ khuôn mặt của người - Cố nhớ hình dung thấy anh đang cười.
Mình xa nhau lúc mình còn ấm êm nên em đâu thể quên.