Chúng ta đều đánh mất một thứ gì đó
trước khi kịp nhận ra nó thật quan trọng
Em chợt nhận ra anh đã ra đi
Ra đi bỏ lại phía sau những kỉ niệm ngày nào
Giữa những ngày hạnh phúc,chúng ta đã không nói nên lời
như những con búp bê
như những con mèo bị vứt lại trong góc phố
Em nghe thấy những tiếng thét trong câm lặng
Nếu em có thể gặp anh thêm một lần nữa
em chỉ muốn nói với anh một điều :"Cảm ơn,cảm ơn anh"
Dù cho đôi khi em cảm thấy nhói đau
em vẫn muốn níu giữ những cảm giác về anh
Ít nhất em cũng có được những kỉ niệm để an ủi mình
Em sẽ luôn có anh bên mình.