Nhu cầu càng đơn giản, cuộc sống càng hạnh phúc. Người mang lại hạnh phúc cho càng nhiều người thì người đó sẽ hạnh phúc nhất.
Có đủ tiền để ăn bữa sáng, uống cốc cafe, ăn 2 bữa ăn trưa và chiều. Vậy là no đủ quá rồi. Đòi hỏi nữa làm chi cho rơi vào tình trạng "lực bất tòng tâm"?
"Ngày ba bữa, vỗ bụng rau bịch bịch, người quân tử ăn chẳng cầu no,
Đêm năm canh, an giấc ngáy kho kho, đời thái bình cửa thường bỏ ngỏ" - Nguyễn Công Trứ.
Sống được như vậy thì còn gì bằng?