Từ bao lâu em không tin vào những nhiệm màu, đã qua một thời vụng dại...
Tình yêu kia nhỏ nhoi, không chờ ai nữa đâu, không chờ mong nữa đâu, mỗi ngày mỗi nhạt nhòa...
Về đâu nơi cát trắng ngày anh đi mang theo hình bóng mùa xuân, bóng dáng em bóng dáng nụ cười em... như giọt nắng chiều rơi em về giữa trời xanh biển rộng...