Truyện ngắn : Anh chết rồi em có tha thứ cho anh không?
* Ý nghĩa và cảm động lắm nhé *
- Ào - Ly nước tạt thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp, 1 vẻ đẹp dịu dàng có phần thuần khiết, mọi người xung quanh há hốc miệng, có người ôm lấy ngực vì quá đỗi ngạc nhiên trước hành đông của 1 người phụ nữ.
- Đê tiện, sao cô lại đi cướp chồng của người khác như vậy chứ hả, không biết nhục nhã là gì hay sao, gương mặt trời cho để cô đi làm cái công việc bẩn thiu đến kinh tởm như vậy ak. Đốn mạt.
Cô im lặng, ánh mắt nhìn đi nơi khác, cô thờ ơ với tất cả, mặc cho những gì xung quanh đang diễn ra, cô biết, cô đang là tâm điểm của sự chú ý.
- Để tôi coi thật sự cô có mấy cái đuôi - người phụ nữ gắt lên, như muốn chạy ào tới xé tan cô ra.
- Đi về thôi, em làm cái gì ở chốn đông người này hả - Người đàn ông đi cùng cô kéo mạnh tay người phụ nữ đi thẳng, vẫn còn vọng lại lời của bà ta " đồ gái rẻ tiền ". Lời xì xào của mọi người hình như không làm cho cô khó chịu. Vẫn gương mặt không cảm xúc, cô lấy tay quệt những giọt nước đang lăn trên má, hướng về phía cuối căn phòng, 1 người con trai đang nhìn cô với ánh mắt lạ, cô khẽ nhếch môi, vuốt lại mái tóc của mình rồi đi thẳng ra trước ánh nhìn của mấy ánh mắt tò mò.
--------------
- Anh chuẩn bị nước rồi, em vào tắm đi - Chàng trai nhẹ nhàng dìu cô gái đang lảo đảo bước vào nhà, hơi men choáng ngợp người anh. Cô từ từ ngước lên nhìn vào ánh mắt đó. đôi mắt có sức thôi miên đáng sợ.
- Tránh ra - Cô hất tay anh ra nhưng vì quá mệt cô ngã nhào vào người anh, hơi ấm nằm trong hơi ấm, anh vòng tay ôm chặt lấy cô, giọt nước mắt chảy ngược, cô cố nén nỗi đau vào trong, đau nhói.
- Anh nhẹ hôn vào tai cô, đôi môi anh di chuyển từ cổ rồi lần xuống, cô đẩy anh ra, đam mê cô hôn chặt vào đôi môi ấy, những cảm giác chạy khắp cơ thể của cả hai. Cô nghe tiếng anh gọi khẽ " Em ơi ".
Như có lực đẩy, cô xô người anh ra, chạy nhanh vào phòng tắm, cô mở nước xối xả vào người, cô ngồi thụp xuống. Bên ngoài anh đập mạnh đầu vào tường, đau buốt.
--------------
Trời hôm nay lạnh quá, từng cơn gió cứ vội đến, vội đi, lá cây xào xạc, đường vắng bóng người. Ở đây, anh đang đứng trước cửa nhà đi qua đi lại, chốc chốc lại nhìn vào đồng hồ, gương mặt mang vẻ lo lắng khó tả. Anh đang chờ ai.
Chiếc xe hơi đỗ phịch trước 1 căn biết thự sang trọng, 1 thân hình liêu xiêu trên đôi giầy cao gót, làn da trắng phản chiếu với màn đêm tĩnh mịch.
- Bye cưng, ngủ ngon nhé, ngày mai anh tới đón em - giọng ồm ồm của 1 người đàn ông
- Em biết rồi, bye honey nhé - Cô vừa nói xong thì 1 nụ hôn của gã đàn ông đó đặt lên má cô, ông ta nhếch mép nhìn người con trai đang dựa vào cửa của cánh cổng, ông ta tặng nụ hôn gió cho cô gái rồi lên xe đi thẳng
- Em đói bụng rồi phải không, anh dọn cơm cho em nha - Chàng trai nói với giọng nhẹ nhàng.
- Anh tính làm cái trò gì vậy hả? Đã nói đừng chạm vào cuộc sống của nhau nữa, nghe không ? - Cô gắt lên đồng thời vơ đống sách trên bàn xuống nền nhà.
- Em ăn đi rồi ngủ, khuya lắm rồi - Anh vẫn nhẹ nhàng cúi xuống nhặt những quyển sách đang vương vãi.
Nước mắt trào ra trên khuôn mặt đầy son phấn, cô gỡ chiếc cài tóc ném mạnh vào tường, mái tóc dài buông xõa xuống, cô lấy tay hất chúng lên, đôi mắt đẫm lệ nhìn vào khoảng không nào đó, từng tiếng nấc cứ vang lên giữa trời khuya làm nát 2 trái tim trong căn nhà thênh thang rộng lớn này. 1 Thân hình lảo đảo bước vào phòng, 1 thân hình ngồi phịch xuống tựa vào chiếc bàn, nỗi ngột ngạt xâm chiếm tâm hồn của cả hai.
Cô nằm bệt xuống chiếc giường màu hồng êm ái, với lấy cái gối cô úp mặt vào khóc không thành tiếng, lồng ngực đau nhói cô bóp chặt vào như cố nén những cơn đau. Cô đã quá đau đớn với những điều mà cái gọi là tình yêu mang lại.
Tối nay là lần thứ 64 anh thấy cô đi cùng người đàn ông khác, và hôm đó là lần thứ 22 anh chứng khiến cô bị người phụ nữ khác nhục mạ. Lần nào cũng chỉ là ánh mắt buồn sâu thẳm nhìn cô, không nói, không làm gì cả. Tại vì sao mọi thứ lại trở nên như vậy cơ chứ. Anh cũng đang đấm tay vào trán trong sự bất lực. Ký ức trở về trong tiềm thức của cả hai.
-------------------
Cô - Sinh viên vừa ra trường, cô thông minh, xinh đẹp, cô sở hữu 1 nụ cười tỏa nắng mà bao chàng trai phải say mê thèm khát. Đôi môi mỏng đó có biết bao người muốn đặt vào đó 1 nụ hôn mà chỉ là mơ tưởng. Cô thanh khiết như hạt sương mai vào buổi sớm long lanh, lấp lánh, trong veo. Mọi người dành tặng cho cô bằng cái tên " Sương sớm ".
Cô mãi vẫn sẽ cứ vô tư như vậy nếu như định mệnh không mang anh đến trong cuộc đời cô, 1 chàng trai hoàn hảo.
Tốt nghiệp ra trường, cô xin vào làm 1 công ty thiết kế thời trang mà ở đó anh là giám đốc.
Anh mang 1 vẻ đẹp lạnh lùng, băng giá, sự nghiêm nghị trên gương mặt đàn ông của anh khiến mọi người thấy sợ, nhưng không vì thế mà ngăn cản bước chân của các cô gái đến với anh. Anh có 1 ánh mắt đa tình nhưng không phong lưu. Anh không dễ dàng yêu như những người con trai khác, chính vì thế ,cô thầm " say " anh.
Lần đầu biết yêu bao nhiêu cảm xúc bỡ ngỡ, tim cô đập mạnh khi mỗi lần bắt gặp ánh mắt của anh , tay cô vụng về đánh rơi mọi thứ khi nghe giọng trầm ấm từ phía sau, khuôn mặt ửng hồng khi vô tính tay anh chạm vào người cô. Và...tim cô thắt lại khi nhìn thấy anh ngọt ngào cùng cô gái khác.
Cô thẫn thờ như người chỉ có xác không hồn, không ăn uống gì đến bệnh khi cô biết được anh đang yêu người con gái khác. Mọi thứ như đảo lộn xung quanh, cô cảm thấy toàn thân tê liệt, đôi chân không còn sức lực nào đứng vững. Đến công ty mọi người kinh ngạc nhìn cô, 1 gương mặt xanh xao, thân thể mềm yếu, ánh mắt trũng sâu với viền thâm mà cô cũng chẳng cần đánh phấn để che đi khuyết điểm. Bao lời hỏi thăm thắc mắc, tò mò, quan tâm không làm cho cô hé miệng. Cô đưa mọi người vào trong vòng xoáy nghi ngờ.
Vẫn như thói quen mỗi ngày, 1 tách cà phê sáng trên bàn làm việc, nhưng hôm nay anh không thấy nụ cười nở trên môi cô nữa, không nghe thấy tiếng nói dịu dàng, hỏi thăm anh đã ăn sáng chưa ? Trưa nay em làm cơm anh nhé. Cô chỉ cặm cụi công việc mọi khi mà người ta cho là cô làm thêm mà không tính phí, đó là dọn dẹp phòng anh ngăn nắp.
Anh nhẹ nhàng hỏi cô có phải bệnh hay sao, có gì mà trông cô tiều tụy như vậy mà đâu biết nguyên nhân là từ anh. Anh dặn cô nhớ nghỉ ngơi mà khi bước chân ra khỏi phòng nước mắt cô tuôn rơi ướt đẫm.
--------------
Anh yêu cô gái kia sâu đậm, tình yêu của 1 giám đốc thời trang và tiểu thư danh giá của tập đoàn đá quý khiến ai cũng ngưỡng mộ, trầm trồ. Riêng cô chỉ là dõi theo, dõi theo trong trong những vết cứa nơi con tim non nớt. Làm sao anh biết được.
- Em không quên được anh ta ak, bây giờ em đã là bạn gái anh - Anh cáu gắt nắm chặt lấy tay của vị tiểu thư kia.
- Em biết, nhưng anh phải cho em thời gian, tình yêu của cả hai đã từng rất tốt, anh biết mak - Cô gái giải thích trong sự tức giận của anh.
- Anh không cho phép, anh không thể chịu đựng được khi em cứ tiếp tục qua lại với hắn ta - Anh gào lên gần như mất kiểm soát.
- Vậy thì ngưng ngay đi, chia tay, em cảm thấy mình không hợp nhau đâu - Cô ta bỏ đi trong sự thất vọng của anh, thân thể anh run rẩy, anh bước từng bước vô định trên con đường về khuya mà không biết có 1 dáng người nhỏ bé im lặng theo sau anh.
- Đừng uống nữa - Cô giành lấy ly rượu từ trên tay anh, ánh mắt bất chợt xoay qua nhìn thấy cộ.
- Sao em lại ở đây? - Anh cầm luôn chai rượu nốc vào người.
- Đừng uống nữa, anh say rồi - Cô ngăn cản từng dòng men ấy vào thân thể anh.
- Em tránh ra, về đi - Hôm nay tôi rất buồn, em biết không, người anh đổ ập xuống vai cô, lấy tay sờ nhẹ vào mái tóc mềm ấy, nước mắt cô rơi khẽ, cô xót xa khi thấy anh như thế này mà ai biết được cô cũng đang gánh chịu nỗi đau.
- Anh đừng buồn, dù thế giới này bỏ rơi anh, vẫn còn có có em bên cạnh mà.
- Em nói gì - Anh bất ngờ nhìn cô, cô ngại ngùng cúi xuống không nói lời nào. Khẽ nâng khuôn mặt cô lên anh vồ vập ngấu nghiến hôn lấy bờ môi " sương sớm " đó, bờ môi chưa 1 lần khai nhụy. Anh bị cơn men say phủ lấy, lý trí rối bời, anh ghì chặt hôn lấy cô trong sự sững sờ, sợ hãi khi tay anh lần mở những cúc áo. Đẩy anh ra cô ôm chặt lấy áo nói trong tiếng nấc nghẹn ngào.
- Đừng mà !
- Không phải em nói dù cả thế giới này vứt bỏ tôi, em vẫn bên tôi sao, em yêu tôi chứ?
- Em, em- Cô ấp úng
- Em chỉ cần trả lời là có yêu tôi hay là không?
- Có, em yêu anh mak
- Vậy thì được rồi - Anh ôm cô vào lòng hôn vào gáy, tay anh lần mò mở từng chiếc khuy áo, người cô run lẩy bẩy,cô cảm nhận được sự cuồng nhiệt của anh, anh cởi dần, cởi dần. Đêm đó, cô thuộc về anh.
-------------
Ánh nắng sớm xuyên qua khẽ cửa sổ, những bông hoa ngoài kia khẽ lay theo từng đợt gió, anh bóp trán uể oải mở mắt, nhìn sang bên anh giật mình, cô đang cuộn tròn trong chăn say ngủ, nhưng hình như mắt vẫn còn hoen ướt mi, anh ôm đầu nhớ lại mọi chuyện ' Có, em yêu anh mak ".
Tiếng chuông điện thoại đánh thức luôn cô dậy, ánh mắt ngượng nghịu quay đi nơi khác khi thấy anh nhìn cô chăm chú.
- Anh có điện
短篇小說: 你已經死了你原諒他嗎?* 意思,感動了自己 *-Din-杯的水從交叉直入美麗的容顏,溫柔美麗,純度,其口腔周圍的人,讓別人抱抱胸,因為令人歎為觀止的東方女人的行李。-無賴,你為什麼去的搶別人的丈夫喜歡,呵呵,不知道什麼是一種侮辱或星星,為你做這種噁心的 thiu 到骯髒的工作總是 ak 太陽能鏡子。小木屋的細菌。她沉默了,他的眼睛看著別處,她對什麼都無動於衷,甚至到什麼的你知道,她是人們關注的中心。-我認為真正她起床尾女人急劇,看來想要運行絲。-去上,請你做某事在這個擁擠防暴-呃-人隨同她有力的手拉直走,女人仍希望能回答她的"女兒"。Word 醬油炒的人不會讓你不舒服。仍然沒有臉上的情緒,她握住他的手和尚未水滴滾在臉頰上,年底的房間、 1 用奇怪的眼神看著她的兒子、 提高我的女兒患有她的嘴唇,奪回他們的頭髮,然後伸直前好奇的眼睛看。 ---------------你是準備在浴溫柔男孩女孩的水都是昏昏沉沉的步驟,進了屋,男子不堪重負英國。她慢慢地好轉看在他的眼睛。眼睛是催眠般的魔力。-她吹他的手了,但因為她太累了,落英國溫暖到潛水位於溫暖,他懷裡抱著她,眼淚倒流,她試圖壓縮劇烈的疼痛,我內心的痛苦。-把她的耳朵,親吻你的嘴唇從頸部向下移動,他推說一次,然後她出來了,她充滿激情的吻上她的嘴唇,全身都跑步的感覺。她聽到英文叫我"寶貝"。當她推力英國鬥出來,跑進浴室,她迅速打開人們的暴雨水,她坐 thụp。在外面你進牆頭,燃燒排尿疼痛怦怦直跳。 --------------今晚的冷,風只是急於快點,去唱歌的葉子,糖,沒有人。這裡,他站在來回,房子的前面來了一會兒看著時鐘,軸承的焦慮的看起來硬到左邊的臉。我在等一個人。汽車停車 phịch 前一座豪華的別墅,知道身體的繁文縟節原因高跟鞋鞋子,白色皮膚對寧靜的夜晚。-再見,親愛的晚安,明天來接你 ồm ồm 男人的聲音-你知道,再見親愛的是的 — — 她剛說完 1 傢伙吻,建立了她的臉頰,他是傻笑看兒子基於外門,他捐風的女孩的吻,然後這輛車只能向前直行。-我清理稻米為你傢伙我現在餓了,用溫柔的聲音說。-你到底在做什麼?說: 不要再碰其他人的生活,聽到嗎?-她大幅向上在同一時間威尼斯預訂樁在地面上桌上。-我吃晚上很遲睡著了,然後我輕輕地彎下腰撿起書是活著和聯合王國。淚水在臉上的粉充分爆發出來,她褪去了毛髮扔到牆上,讓鬆散的長頭髮下來,她檢索手打翻,兩眼望著空間,每一步,只是晚毀掉這廣泛的徘徊在 2 心中的太陽之間迴響。身體搖搖晃晃走進教室,坐下來 phịch 身體撐在桌子上,我令人窒息的恐懼入侵兩個的靈魂。她是 bệt 粉紅色床柔軟下來,與她的臉在枕頭沒有不哭出聲來,她擠進像試圖壓縮疼痛的胸部疼痛。她太痛苦了所謂的愛情帶來的東西。今晚是第 64 屆你看到她與其他男子的到來,那天是他親眼目睹了她被其他女人侮辱 22 次。它是只是悲傷的眼睛,你深深地看下去,不要說話,不要做任何事情。為什麼一切都變得再一次。我沖上的額頭上,無力的手。記憶中的潛意識中都返回。 -------------------她-剛出學校的學生,她是聰明、 美麗,她擁有 1 微笑散發著陽光,如何人的熱切渴望。知道如何人們想要放在它的嘴唇薄 1 的只是夢幻般的吻。她是純潔如明天早晨薄霧種子很快閃耀,閃耀的光芒,威沃。人們致力於她的名字"早霜"。她永遠只是如此無私,好像命運不會不把你帶她在生活中,完美的男人了。研究生院,你去了,他是主任的時裝設計公司。你帶來 1 美冷,冰冷,英國最嚴厲的人讓人害怕,但不是如此,防止女孩與他的腳步。有 1 多眼感情,但並不膨脹。你真不容易愛就像其他的兒子,因此,她低聲說"說"。首先愛多少情緒,她的心怦怦狂跳每個笨拙地注視他的眼睛,她的手放下一切從掩體的臉,溫暖的色調聽見粉紅色無性手直接接觸她時。......她心臟痙攣,當他看到同樣甜美的女孩。她 thẫn 教會作為唯一正確不精神,不吃任何東西到疾病,當你知道你在愛的另一個女兒。事情像翻轉周圍島嶼,她覺得自己殘疾的身體,力量不再腿的立場是堅定。每個人的驚奇公司望著她,面對面的蒼白,柔軟的身體,凹陷的雙眼,你不需要粉筆隱藏的缺陷的深輪輞與。寶說: 奇跡,好奇心,熱衷於不讓她豐滿的嘴。她把每個人送入懷疑的漩渦。還同一常式每天早晨喝咖啡上桌,但今天我不再次見到微笑在她的嘴唇,一杯沒有聽到聲音溫柔,問你吃過早飯沒有?我愛大米午餐。她只是勞動就業始終是那她做更不收費,是要清理你的房間整理好。他輕輕的問她是病倒了還是什麼,那是什麼看起來那麼可怕,她不知道的原因是來自英國。他告訴她要記住那斷裂時走出她的眼睛水沖洗下來撕裂的房間。 -------------- Anh yêu cô gái kia sâu đậm, tình yêu của 1 giám đốc thời trang và tiểu thư danh giá của tập đoàn đá quý khiến ai cũng ngưỡng mộ, trầm trồ. Riêng cô chỉ là dõi theo, dõi theo trong trong những vết cứa nơi con tim non nớt. Làm sao anh biết được.- Em không quên được anh ta ak, bây giờ em đã là bạn gái anh - Anh cáu gắt nắm chặt lấy tay của vị tiểu thư kia.- Em biết, nhưng anh phải cho em thời gian, tình yêu của cả hai đã từng rất tốt, anh biết mak - Cô gái giải thích trong sự tức giận của anh.- Anh không cho phép, anh không thể chịu đựng được khi em cứ tiếp tục qua lại với hắn ta - Anh gào lên gần như mất kiểm soát.- Vậy thì ngưng ngay đi, chia tay, em cảm thấy mình không hợp nhau đâu - Cô ta bỏ đi trong sự thất vọng của anh, thân thể anh run rẩy, anh bước từng bước vô định trên con đường về khuya mà không biết có 1 dáng người nhỏ bé im lặng theo sau anh.- Đừng uống nữa - Cô giành lấy ly rượu từ trên tay anh, ánh mắt bất chợt xoay qua nhìn thấy cộ.- Sao em lại ở đây? - Anh cầm luôn chai rượu nốc vào người.- Đừng uống nữa, anh say rồi - Cô ngăn cản từng dòng men ấy vào thân thể anh.- Em tránh ra, về đi - Hôm nay tôi rất buồn, em biết không, người anh đổ ập xuống vai cô, lấy tay sờ nhẹ vào mái tóc mềm ấy, nước mắt cô rơi khẽ, cô xót xa khi thấy anh như thế này mà ai biết được cô cũng đang gánh chịu nỗi đau.- Anh đừng buồn, dù thế giới này bỏ rơi anh, vẫn còn có có em bên cạnh mà.- Em nói gì - Anh bất ngờ nhìn cô, cô ngại ngùng cúi xuống không nói lời nào. Khẽ nâng khuôn mặt cô lên anh vồ vập ngấu nghiến hôn lấy bờ môi " sương sớm " đó, bờ môi chưa 1 lần khai nhụy. Anh bị cơn men say phủ lấy, lý trí rối bời, anh ghì chặt hôn lấy cô trong sự sững sờ, sợ hãi khi tay anh lần mở những cúc áo. Đẩy anh ra cô ôm chặt lấy áo nói trong tiếng nấc nghẹn ngào.- Đừng mà !- Không phải em nói dù cả thế giới này vứt bỏ tôi, em vẫn bên tôi sao, em yêu tôi chứ?- Em, em- Cô ấp úng- Em chỉ cần trả lời là có yêu tôi hay là không?- Có, em yêu anh mak- Vậy thì được rồi - Anh ôm cô vào lòng hôn vào gáy, tay anh lần mò mở từng chiếc khuy áo, người cô run lẩy bẩy,cô cảm nhận được sự cuồng nhiệt của anh, anh cởi dần, cởi dần. Đêm đó, cô thuộc về anh. ------------- Ánh nắng sớm xuyên qua khẽ cửa sổ, những bông hoa ngoài kia khẽ lay theo từng đợt gió, anh bóp trán uể oải mở mắt, nhìn sang bên anh giật mình, cô đang cuộn tròn trong chăn say ngủ, nhưng hình như mắt vẫn còn hoen ướt mi, anh ôm đầu nhớ lại mọi chuyện ' Có, em yêu anh mak ". Tiếng chuông điện thoại đánh thức luôn cô dậy, ánh mắt ngượng nghịu quay đi nơi khác khi thấy anh nhìn cô chăm chú.- Anh có điện
正在翻譯中..