Anh Đến Vỗ Về Nỗi Đau Tôi Ngủ Yên ,Sắp Xếp Lại Mớ Hỗn Độn Trong Đầu và Hàn Gắn Từng Mảnh Vỡ Trái Tim Tôi .
Mỗi Khi Cơn Đau Thổn Thức Anh Lại Xoa Dịu Nó Đi ,Vỗ Về An Ủi Cho Tôi Nhận Ra Rằng Bản Thân Mình Cũng Đáng Được Yêu Thương
Chính Tôi Cũng Không Hiểu Vì Điều Gì Mà Anh Lại Yêu Tôi Đến Thế ,Rồi Không Biết Từ Lúc Nào Tôi Lại Yêu Anh ,Chỉ Biết Từ Khi Có Anh Che Chở - Nghĩ Về Người Cũ Tim Tôi Không Còn Nhói Lên Từng Cơn .
Tôi Thầm Cảm Ơn Người Cũ Đã Bỏ Tôi Mà Đi ,Cảm Ơn Cuộc Chia Ly Đầy Nước Mắt ,Nhờ Đó Mà Hôm Nay Tôi Có Cơ Hội Nhận Được Yêu Thương Xứng Đáng Thuộc Về Mình .
Cũng Là Câu YÊU Từ Tôi nhưng Người Thì Lãng Quên ,Người Thì Trân Trọng .Một Người Xé Nát Tim Tôi Không Thương Tiếc ,Một Người Kiên Nhẫn Chấp Vá Mong Sao Cho Nó Được Vẹn Nguyên ,Một Người Hờ Hững Với Tình Yêu Tôi ,Một Người Nâng Niu Tới Từng Cử Chỉ ,Một Người Dằn Xé Quá Khứ Cho Đau Thương ,Một Người Tạo Niềm Tin Cho Tương Lai Hạnh Phúc ...
Càng Nghĩ Về Người Cũ Tôi Càng Yêu Thương Trân Trọng Người Hiện Tại Hơn .Nếu Không Có Anh ,Chắc Giờ Này Tôi Còn Vùi Dập Mình Trong Cái Quá Khứ Lụi Tàn Đầy Rẫy Những Tổn Thương ...