Nếu bọn nhà giàu có chửi tớ rằng: “Đồ con nhà nghèo!”, tớ sẽ ngẩn cao đầu và trả lời rằng: “Ừ! Đúng đấy, tờ là con nhà nghèo!”. Bởi vì không ai có quyền lựa chọn nơi sinh của mình và tớ chẳng việc gì phải tự ti khi tớ là con nhà nghèo!
Nếu ai đó chữi tớ rằng: “Nghèo mà hay mơ mộng!”. Ừ, tớ mơ mộng đấy, mơ một ngày tớ trở nên thành đạt, mơ một ngày có thể bù lại những gách nhọc trên vai bố mẹ, mơ một ngày có thể làm được những gì mình thích. Nhưng tớ chẳng cần phải hổ thẹn vì cái ước mơ ấy. Bởi ít nhất tớ không giống ai kia, nhà giàu mà chẳng có ước mơ, bởi ít nhất tớ đã tự nổ lực bản thân để thực hiện ước mơ ấy chứ không phải ngồi chờ một ai đó ban phát cho. Và hãy chờ xem tớ sẽ làm được những gì…
Nếu ai đó bảo tớ: “Nghèo mà cũng bày đặt bố thì cho người khác!”.Ừ, tớ vẫn cho bà cụ ăn xin bên lề đường mấy tờ bạc cắc, số tiền tớ cho họ bao nhiêu không quan trọng, quan trọng ở đây là khi đưa tiền cho bà cụ tớ đã kéo thẳng tiền, xếp lại ngay ngắn rồi đặt vào lòng bàn tay cho cụ… và rồi mua giùm cho em nhỏ bán dạo một tờ báo như thế không có nghĩa là tớ “bố thí” mà tớ giúp họ với lòng thành của mình, là sự chia sẻ nhỏ nhoi từ số tiền nhịn ăn sáng của tớ. Chỉ có những ai chưa từng cảm động với số phận của người khác thì mới gọi đó là “bố thí”. Và tớ chẳng thèm chấp họ.
Nếu ai đó nói với bạn bè trước mặt tớ rằng: “Đừng chơi với nó vì nó là con nhà nghèo!” tớ sẽ chẳng sao cả. Tình bạn bắt đầu từ lòng chân thành chứ không phải sự phù phiếm bề ngoài. Đừng đem cái mác con nhà giàu ra để hù dọa người khác, và tớ cũng khồn cần làm mọi cách để chơi với con nhà giàu. Bởi như thế bạn sẽ chẳng tìm lấy được một tình bạn chân thành mà chỉ là sự lợi dụng nhau…
Nếu ai đó nói sau lưng tó rằng: “Ba mẹ nó là người nhà quê đấy!”. Tớ sẽ ngoảnh lại cười và ngẩn cao đầu hơn bao giờ hết: “Ừ, đúng đấy! Ba mẹ tớ là người nhà quê, là những nông dân thực thụ”. Nhưng ít nhất họ đã đào tạo ra những người trí thức chứ không phải những người trí thức rồi đào tạo ra những ung nhọt của xã hội…
Điều cuối cùng của tớ, tớ là con nhà nghèo, tớ có thể nghèo về vật chất nhưng không việc gì phải hổ thẹn cả. Tớ tự hào dù nghèo nhưng giàu về nhân cách, giàu về ý chí nghị lực và hiểu thế nào là sống đẹp. Bạn có thể cười tớ nhưng xin đừng cười về nhân cách của tớ.
Hãy chờ xem tớ làm được những gì bằng chính bước đi của mình và hãy nhớ rằng người giàu nhất thế giới này cũng đã từng trải qua những ngày tháng nghèo khó
如果他們是富有的我發誓那所房子:"你可憐的房子!",我會荒唐至極的頭,回答說: 呀!是的工作表是可憐的房子!"。因為沒有人有權選擇他出生的地方,破舊的房子的時候,我不會到自卑!如果有人 chữi 我的:"差或白日夢!"。是的我在做夢,夢想著有一天我變得成功,夢想可以補償硬路肩上所有的奴隸,在她的父母,她的夢想是能夠做我喜歡什麼。但我不需要因為有夢想蒙羞。至少我不象另一個,有夢想的財富,由至少我不辭辛苦的自己,讓她的夢想而不是等待別人擁抱。讓我們等著看看我做什麼...Nếu ai đó bảo tớ: “Nghèo mà cũng bày đặt bố thì cho người khác!”.Ừ, tớ vẫn cho bà cụ ăn xin bên lề đường mấy tờ bạc cắc, số tiền tớ cho họ bao nhiêu không quan trọng, quan trọng ở đây là khi đưa tiền cho bà cụ tớ đã kéo thẳng tiền, xếp lại ngay ngắn rồi đặt vào lòng bàn tay cho cụ… và rồi mua giùm cho em nhỏ bán dạo một tờ báo như thế không có nghĩa là tớ “bố thí” mà tớ giúp họ với lòng thành của mình, là sự chia sẻ nhỏ nhoi từ số tiền nhịn ăn sáng của tớ. Chỉ có những ai chưa từng cảm động với số phận của người khác thì mới gọi đó là “bố thí”. Và tớ chẳng thèm chấp họ.Nếu ai đó nói với bạn bè trước mặt tớ rằng: “Đừng chơi với nó vì nó là con nhà nghèo!” tớ sẽ chẳng sao cả. Tình bạn bắt đầu từ lòng chân thành chứ không phải sự phù phiếm bề ngoài. Đừng đem cái mác con nhà giàu ra để hù dọa người khác, và tớ cũng khồn cần làm mọi cách để chơi với con nhà giàu. Bởi như thế bạn sẽ chẳng tìm lấy được một tình bạn chân thành mà chỉ là sự lợi dụng nhau…如果有人說那 m 後面:"它是粗人的父母!"。驀然回首,笑點比以往任何時候荒謬高:"啊,啊!我是一個母親的三人已經死了,是真正的農民"。但至少他們有知識培訓,而不是智力訓練和社會的禍害。我是窮人的房子的最後一件事,我可以實質上窮人但不是恥辱根本。我感到自豪,儘管貧窮但富性格,豐富關於意志和學習如何美麗的人生是。你可以嘲笑我,但請不要嘲笑我的個性。讓我們等著看我做什麼他自己步驟並記住豐富世界曾經花了一天,貧窮
正在翻譯中..