Nhà là nơi có cơm của ba, có mùi thuốc của mẹ, có tiếng học bài của chị hai...
Đôi lúc con nghĩ việc lựa chọn đi xa liệu có đúng không? rồi những đêm cứ lăn qua lăn lại cũng suy nghĩ liệu việc lựa chọn đi xa khỏi ba mẹ, khỏi gia đình, khỏi bạn bè, khỏi vùng an toàn, khỏi quê hương liệu có đúng không? Rồi mình sẽ có gì sau hai năm ở xa quê? Con có tốt hơn không? Con có lớn hơn không? có trưởng thành hơn không?
Nhưng mà con biết một điều là ở xa nhà là con phải đối diện với chính mình, phải chăm lo cho chính con vì ngoài mình ra không còn ai nữa cả, không ai thương con như nhà cả. Là những lúc nhớ nhà muốn khóc nhưng không dám biểu lộ, cũng không dám điện thoại về nhà chỉ dám nhắn những tin nhắn ngắn vì con biết nếu thấy con khóc, thấy con yếu đuối thì ba mẹ sẽ buồn và lo lắng. Đôi lúc về phòng đã quá nửa đêm chỉ muốn ôm mẹ ngủ như lúc ở nhà. Nhưng mà con biết đi rồi cũng lớn, con cũng sẽ trưởng thành hơn, cũng không thể mãi là đứa tiểu thư- lúc nào về nhà cũng mẹ ơi, ba ơi mãi được. Nhưng mà con thật sự rất sợ, không biết con đang làm gì ở đây? là để học là để trưởng thành hơn hay là đánh đổi hai năm con có thể ở bên ba mẹ- chỉ là đứa con nhỏ, lăn xăn, suốt ngày cứ đám đuôi mẹ đi tập thể dục, hay những lúc coi thời sự với ba...những kỉ niệm suốt 22 năm qua của với gia đình rất mờ nhạt mà con không thể hình dung rõ nhưng mà rất nỗi thân thuộc và bình yên đến nỗi chỉ cần nhắc đến NHÀ có BA-MẸ-Chị Hạnh thôi là con đã thấy bình yên lắm rồi.
Ba mẹ có biết con sợ lắm không khi skype với ba mẹ
Mẹ nói: "tóc con đã dài hơn rồi"- con thấy tóc mẹ đã bạc thêm nhiều.
Ba nói: "Ba mong con và chị H trưởng thành"- con chỉ thấy nỗi buồn trong mắt ba.
Liệu rồi những kiến thức, những hiểu biết mới và sự trưởng thành có thể quy đổi ngang bằng được thời gian con dành cho gia đình không?
Nhưng mà con không về đâu- con sẽ trưởng thành hơn- không phải cho người khác thấy- chỉ là con muốn ba mẹ yên tâm hơn, vì con biết một ngày mai nữa khi con làm ba làm mẹ thì điều con mong muốn nhất là nhìn thầy con mình trưởn thành hơn.
Ba mẹ ơi! yên tâm nha- con lớn rồi- tự lập được rồi! Thương ba mẹ nhiều!- Nhưng mãi vẫn là đứa con nhỏ của ba mẹ heart 表情符號
p.s: Tết về con sẽ tăng lên 50kg
p.ss: con cũng nhớ vitamin với đen nữa TT.TT
家裡是哪裡有水稻,氣味吸煙的母親,兩個姐姐的教訓......有時候我想轉身離開,選擇是,對嗎?然後守翻滾回滾的夜間也想離開父母,離開家人,從朋友,從該區域,從家園選擇是否是嗎?然後我將沒有離開了家鄉兩年後?你是更好嗎?你變得更大?有更成熟?Nhưng mà con biết một điều là ở xa nhà là con phải đối diện với chính mình, phải chăm lo cho chính con vì ngoài mình ra không còn ai nữa cả, không ai thương con như nhà cả. Là những lúc nhớ nhà muốn khóc nhưng không dám biểu lộ, cũng không dám điện thoại về nhà chỉ dám nhắn những tin nhắn ngắn vì con biết nếu thấy con khóc, thấy con yếu đuối thì ba mẹ sẽ buồn và lo lắng. Đôi lúc về phòng đã quá nửa đêm chỉ muốn ôm mẹ ngủ như lúc ở nhà. Nhưng mà con biết đi rồi cũng lớn, con cũng sẽ trưởng thành hơn, cũng không thể mãi là đứa tiểu thư- lúc nào về nhà cũng mẹ ơi, ba ơi mãi được. Nhưng mà con thật sự rất sợ, không biết con đang làm gì ở đây? là để học là để trưởng thành hơn hay là đánh đổi hai năm con có thể ở bên ba mẹ- chỉ là đứa con nhỏ, lăn xăn, suốt ngày cứ đám đuôi mẹ đi tập thể dục, hay những lúc coi thời sự với ba...những kỉ niệm suốt 22 năm qua của với gia đình rất mờ nhạt mà con không thể hình dung rõ nhưng mà rất nỗi thân thuộc và bình yên đến nỗi chỉ cần nhắc đến NHÀ có BA-MẸ-Chị Hạnh thôi là con đã thấy bình yên lắm rồi.Ba mẹ có biết con sợ lắm không khi skype với ba mẹ 媽媽說:"我的頭髮已經已經"-我發現了更多的白髮。 長時間結束。廣管局說:"我希望你和夫人 H 成熟"-我只看到三個眼中的悲傷。材料和知識、 新的見解和成熟可以轉換為家庭 par 時間嗎?但這不是什麼-你將會更多成熟 — — 不讓別人看到只想父母安心,因為你知道明天更多的人當我的母親然後讓三個你渴望您的孩子掌握船長正在調查。父母 ơi!休息保證老年人和那時獨立!很多家長貿易!-但是還小的孩子的父母的心表情符號附言: 兒童年將上升到 50 公斤p.ss: 我記得維生素與更多的黑 TT.TT
正在翻譯中..
![](//zhcntimg.ilovetranslation.com/pic/loading_3.gif?v=b9814dd30c1d7c59_8619)