Dành một khoảng lặng dài. để tự ngẫm lại thứ cảm xúc vẫn âm thầm khó hiểu.giá mà lại có thể một lần mạo hiểm để biết đâu lại thêm một lần yo thương cuồng nhiệt.rồi giận hờn vu vơ. rồi rưng rứng khóc.cùng nấu cho nhau những bữa ăn mỗi ngày.cùng san sẻ những nặng nhẹ trong đời.cứ thế bên nhau cho hết ngày. hết tháng. hết năm. Nhưng Nó bít thứ t/c đó lâu r chẳng còn nữa. khi nó thử cầm tay một ng khác giới.chẳng tí vị gì..sao mà nó nhạt đến thế...p/s #Diễn hơi sâu