Không hờn...không giận...không oán trách..bình thản đến mình cũng phải sợ chính mình...phải chăng mình đã thật sự vô cảm trứơc tất cả mọi chuyện...hay là cái tuổi 32..cái tuổi hơn nửa đời ngừơi dạy cho mình hiểu cuộc sống vốn dĩ nó vậy..!!ông trời đã xắp đặt cái gì đến nó sẽ đến,nhưng kết qủa thế nào lại là sự lựa chọn của bản thân..!!có lẽ cũng nên có 1 quyết định.