Khi con người ta yêu, có lẽ bộ não hoạt động chậm đi rất nhiều dù bình thường có là người lý trí đến đâu. Trong lòng thừa biết mọi thứ mình có chỉ là giấc mơ thôi, rồi sẽ có lúc tỉnh dậy phải đối mặt với bóng đêm kinh hoàng lắm. Biết vậy chứ, nhưng không thể không mơ. Đơn giản, vì lỡ thích mất rồi, lỡ yêu thương mất rồi, lỡ biến người ấy thành thói quen rồi nên sợ rời xa...