Cái hạnh phúc kia... dường như tôi không nắm được. Nhưng tại sao tôi ko thể vứt bỏ mọi thứ. Có phải nước mắt tuôn rơi, trò chơi sẽ kết thúc. Niềm đau quá nhiều sẽ làm chữ hận thêm lớn. Làm sao tôi có thể tự mình bước. Co ai do đâm thẳng vào tim tôi, nó đang rất đau và rỉ máu. Lại là cái mà lần đầu tiên tôi được biết. Ước gì tôi sẽ chẳng còn tồn tại ngay lúc này.