Nhớ hồi bé sống chỉ có tình thương của mẹ. Cũng thấy lạ vì hồi bé chẳng bao giờ thắc mắc hay hỏi 1 câu "Bố đâu?" Chắc vì cũng quen.
Lớn lên nhận biết được, cái con người đó bỏ đi khi mẹ có mình được 4 tháng. Ông ta bỏ 1 người bị bệnh tim độ 3 ở lại với 1 đứa con 5 tuổi và 1 đứa chưa chào đời để đi theo người đàn bà khác.
Ngần ấy năm không một lời hỏi thăm sống chết ra sao. Ngần ấy năm không hề biết mặt "bố"
Ngày mẹ mất, ông ta cũng không về, không một cuộc điện thoại, không gì cả.
Thật ra cũng chẳng sao vì đã quá quen rồi.
.
.
Ngày mẹ mất. . .
Chiều mưa...
Mất khá lâu mới chấp nhận được tin này... Mất khá lâu mới quen với cuộc sống 1 mình.
Đêm đêm vẫn khóc vì nhớ mẹ.
.
.
Năm năm... Thời gian đủ để thay đổi một con người.
Khép kín mình trong cái vòng luẩn quẩn. . .
Không lối thoát . . .